Tên gốc: Ta dựa ăn hỏa biến toàn võng
Tác giả: Mộ Thất Thất
Tổng số chương: 120
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Giới giải trí, Xuyên việt, Ngọt sủng, Tùy thân không gian, Mỹ thực, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Phát sóng trực tiếp, Đô thị tình duyên, Võng hồng, Thị giác nữ chủ.
Chuyển ngữ/ Editor: Lam Diệp Phù
Bìa: Tử Thanh
Ngày đào hố: 15/06/2025
Ngày hoàn thành: 18/08/2025
Văn án:
Tên gọi “Tiểu Linh Đang” đã gắn bó với Đinh Linh từ thuở bé. Chỉ là cô chưa từng nghĩ, có một ngày bản thân thật sự sẽ xuyên thành một cái lục lạc. Không phải loại treo ở cửa để gọi hồn ma hay tạo không khí vui nhộn gì đâu, mà là một cái lục lạc treo trong nhà ăn của giới tu tiên, chuyên dùng để gọi múc cơm linh lực!
Lặng lẽ chịu đựng bao năm tháng trong kiếp làm đồ vật, bỗng một ngày trời giáng sấm sét. Đinh Linh bị đánh văng thẳng về thời hiện đại.
Cái thân xác lục lạc từng gửi gắm nơi tu chân giới cũng theo cô quay về, còn tiện tay mang theo cả một kho đồ cúng dường thượng hạng từ nhà ăn bên đó.
Tu chân thật tốt, tu chân thật diệu kỳ. Người khác tu luyện nâng cao cảnh giới, còn cô tu một lần là ăn được bằng tám người bình thường!
Ăn cơm do ba nấu - toàn món gia đình, nóng sốt thơm ngon. Đinh Linh vừa xoa bụng thỏa mãn, vừa quyết tâm tiếp tục con đường “tu (ăn) hành (cơm)”, thuận tiện quay vài video nho nhỏ đăng lên mạng, kiếm chút tiền ăn cơm hàng ngày.
⸻
Tống Hi Hòa – một đạo diễn thiên tài từng làm mưa làm gió với tác phẩm đầu tay gây chấn động trong lẫn ngoài nước bỗng dưng biến mất khỏi tầm mắt công chúng. Bên ngoài đồn đoán anh đã hết thời. Nhưng thực ra, anh đang âm thầm vật lộn với căn bệnh dạ dày kinh niên, đau đớn đến mức chẳng thiết nói năng gì.
Cho đến một ngày vô tình lướt mạng, anh thấy một đoạn video đồ ăn. Thịt thăn chua ngọt giòn rụm bên ngoài, mềm mại bên trong.
Mì trộn tương thơm lừng quyến rũ. Ruột già chiên cay tê nồng, ngửi thôi đã thấy đói. Từng món ăn qua miệng của blogger kia, lại trở nên sống động và mê hoặc lạ kỳ.
Từ khoảnh khắc đó, cuộc sống từng vô vị của Tống Hi Hòa chợt tìm thấy chút ánh sáng mới.
Đó là xem cô ấy ăn cơm.