Thứ trước mắt khiến tôi lạnh cả sống lưng. Nói thật, dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi chính mắt thấy rồi thì vẫn không tránh khỏi bàng hoàng. Cái tên khốn nạn Trần Điêu này, có băm vằm hắn thành trăm nghìn mảnh cũng không đủ tội.
Tôi cúi người nhặt một cành cây khô lên, chọc vào trong hũ, cố nén cơn buồn nôn mà lật xem bên trong có gì.
Đây vốn là hũ dùng để muối dưa, nhưng sau khi Trần Điêu phân xác Yến Nhi, hắn nhét từng phần thi thể của cô bé vào đây. Trong hũ toàn là máu, nội tạng và các bộ phận cơ thể của Yến Nhi.
Không còn gì khác. Tôi vứt cành cây đi, đậy nắp hũ lại, liếc nhìn Dư Bân và ông Trần.
Cả hai người đều mặt cắt không còn giọt máu, ánh mắt ngập tràn sự phẫn nộ xen lẫn sợ hãi.
Giờ thì tôi đã hiểu vì sao trong nhà Trần Điêu và trên người hắn lại nồng nặc cái mùi tanh tưởi thối hoắc đến vậy—là do oán khí từ linh hồn của Yến Nhi. Còn chuyện con mắt mọc trên ngực hắn thì tôi vẫn chưa rõ nguyên nhân. Chẳng lẽ là thủ đoạn trả thù của một quỷ vật đặc biệt nào đó?"
Cúi xuống nhìn, tôi phát hiện có thứ gì đó bị đè dưới đáy hũ, bèn bảo Dư Bân phụ một tay, hai người cùng khiêng cái hũ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT