Tôi với Dư Bân không vội rời khỏi làng Đỗ Quyên. Không khí nơi đây mát lành, con người lại chan hòa, không phân biệt sang hèn. So với cái ngột ngạt, khói bụi và ồn ào nơi thành thị thì ở đây đúng là vừa được nghỉ thân, vừa được nghỉ tâm.
Vậy nên, bọn tôi quyết định nán lại thêm vài hôm.
Tôi đã thay Dư Bân đem năm vạn tệ trả lại cho dân làng, đồng thời cũng tự bỏ thêm ít tiền đưa cho ông Trần, coi như tiền ở trọ và tiền để ông thỉnh thoảng nấu thêm cho bọn tôi chút thịt cá. Dù sao thì hai đứa tôi cũng quen ăn kiểu thành phố, chứ ngày nào cũng rau luộc tương cà thì sống sao nổi.
Mấy hôm liền trôi qua yên bình, vui vẻ, không có gì bất thường. Từ lúc giải quyết xong chuyện búp bê, cả ngôi làng dường như trở về với vẻ thanh bình vốn có.
Hôm nay, tôi với Dư Bân rủ nhau lên chỗ con suối nhỏ trong núi. Cảnh vật thì đẹp khỏi chê, non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Tôi dùng hai tay vốc một ngụm nước suối lên uống. Nước trong vắt đến mức thấy rõ từng hòn sỏi dưới đáy. Thế này thì chắc phải mát và ngọt lắm.
Ai ngờ vừa đưa nước vào miệng, tôi đã nhổ toẹt ra ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT