Trời đã sáng rõ, ai cần tỉnh thì đều đã tỉnh.
Tôi với Dư Bân mỗi người lôi một cái ghế con ra ngồi, ông Trần thì ngồi trên giường với thằng cháu Trần Tử Minh trong tay, ôm chặt như sợ nó sẽ bị ai đó làm hại.
“Ông Trần, ông yên tâm đi. Giữa ban ngày ban mặt, ma quỷ không dám lộ mặt đâu.” Tôi nói, để ông bớt lo.
Nghe vậy, ông Trần mới hơi nới lỏng tay ôm thằng bé, nói:
“Có gì cứ hỏi, mau mau kéo thằng nhỏ ra khỏi chuyện này giúp tôi.”
Tôi móc ra một viên kẹo cao su, đưa cho Tử Minh:
“Cầm lấy mà nhai, đừng sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT