Sáng sớm hôm sau, Ổ Trầm đã quay lại trường.
Khi bước vào lớp học quen thuộc ấy, chỉ liếc mắt một cái thì hắn đã thấy Mạc Vân Sơ đang ngồi ngay ngắn trong phòng.
Lúc này Mạc Vân Sơ chăm chú đọc quyển sách trên tay, nhưng thỉnh thoảng vẫn ngẩng đầu lên rồi đưa mắt nhìn về phía cửa vài lần.
Thấy thế, khóe môi Ổ Trầm khẽ nhếch.
Hắn cố ý đi thật nhẹ, giống như một con ma lặng lẽ lẻn vào từ cửa sau. Đợi đến khi chỉ còn cách Mạc Vân Sơ một gang tay thì hắn bất ngờ lên tiếng: “Đang đợi ai đấy?”
Một câu hỏi vang lên bất thình lình như sấm đánh bên tai, khiến Mạc Vân Sơ giật bắn cả người mà suýt nữa nhảy dựng khỏi ghế.
Lấy lại tinh thần, cậu quay đầu lại với vẻ mặt đầy tức giận, nói với Ổ Trầm: “Ổ Trầm, cậu đúng là dọa tôi chết khiếp! Đi đứng gì mà chẳng phát ra tiếng động gì cả?”
Nói xong, cậu còn dùng tay vỗ nhẹ ngực mình như cố gắng xoa dịu trái tim đang nhảy loạn vì hoảng hốt.
Ổ Trầm nhướng mày: “Dọa đến thế cơ à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT