Dưới màn mưa đêm dày đặc, Kim Chi, Ngọc Trân và Thu Huế thúc ngựa lao đi, ánh đèn lồng treo trước yên ngựa chỉ đủ soi rõ con đường lầy lội phía trước. Nỗi lo lắng cho Hòa Yến Ninh như ngọn lửa bùng cháy trong lòng mỗi người, xua tan đi cái lạnh buốt của mưa đêm và sự mệt mỏi thể xác. Kim Chi, dù vẫn còn run rẩy vì lo sợ cho danh dự và an nguy của tỷ tỷ, nhưng ánh mắt nàng đã tràn đầy kiên quyết. Nàng không ngừng thúc giục bản thân và những người đồng hành.
"Nhanh lên, chúng ta phải nhanh lên nữa!" Kim Chi thốt lên, giọng nàng khàn đặc vì lo lắng. Chiếc áo lụa xanh lục thấm đẫm nước mưa, bám chặt vào cơ thể nàng, nhưng nàng không hề bận tâm.
Ngọc Trân, người dẫn đường, luôn đi trước một bước, đôi mắt tinh anh không ngừng quan sát xung quanh. Nàng giữ chặt Bạch Măng Tiên, pháp bảo vẫn ánh lên luồng linh khí yếu ớt, chỉ dẫn họ về phía nam Kế Châu. Nàng biết, con đường này không hề an toàn. Hồ Khải và Chương Bươu chắc chắn sẽ giăng bẫy khắp nơi, đặc biệt là khi chúng biết Hòa Yến Ninh đã mất tích.
"Kim Chi muội muội, muội hãy giữ bình tĩnh. Càng nóng vội, càng dễ mắc sai lầm," Ngọc Trân khuyên nhủ, giọng nàng điềm tĩnh nhưng cũng ẩn chứa sự căng thẳng. Nàng hiểu tâm trạng của Kim Chi, nhưng lúc này, sự tỉnh táo là điều quan trọng nhất.
Thu Huế, người cung nữ trung thành, đi cuối cùng. Bà liên tục quay đầu nhìn lại, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, không ngừng tự trách bản thân. "Nô tỳ đáng tội! Nếu Bảo Chủ có mệnh hệ gì, nô tỳ dù chết cũng không thể nhắm mắt!" Bà thì thầm, nước mắt lại lăn dài trên gò má già nua. Bà luôn miệng cầu nguyện cho Hòa Yến Ninh được bình an, mỗi lời cầu nguyện như một nhát dao cứa vào trái tim đầy hối lỗi.
Con đường càng đi càng trở nên gập ghềnh, khúc khuỷu. Mưa lớn khiến đất đá lởm chởm, cây cối ngả nghiêng. Tuy nhiên, họ không hề nao núng. Cứ mỗi lần luồng linh khí từ Bạch Măng Tiên mạnh lên một chút, hy vọng trong lòng họ lại bùng cháy.
Cuộc chạm trán với Chương Bươu
Khi đoàn người đi qua một đoạn đường núi hoang vắng, hiểm trở, nơi cây cối rậm rạp che khuất ánh sáng, Ngọc Trân đột nhiên ghìm cương ngựa. Nàng nhạy bén cảm nhận được một luồng sát khí quen thuộc đang bám theo phía sau.
"Có kẻ theo dõi!" Ngọc Trân khẽ thốt lên, giọng nàng trầm xuống đầy cảnh giác. Nàng quay đầu lại, đôi mắt sắc lạnh quét qua bóng đêm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT