Chu Nguyên Chương nắm tay Hòa Yên Ninh, bước chân nhẹ nhàng rời khỏi khuôn viên Hòa Ra Trang. Những tia nắng vàng rực rỡ của buổi chiều tà len lỏi qua tán lá, phủ lên khuôn mặt nàng một lớp ánh sáng dịu dàng, làm nổi bật đôi mắt trong veo nhưng phảng phất nét lo âu. Không khí trong lành của vùng ngoại ô hòa quyện với hương hoa cỏ, như muốn xoa dịu những trăn trở trong lòng nàng. Chu Nguyên Chương, với dáng vẻ ung dung nhưng không kém phần quyết đoán, khẽ siết nhẹ tay nàng, truyền thêm sự an tâm. Đôi tay ông ấm áp, mang theo sự kiên định của một vị vua, nhưng cũng ẩn chứa sự dịu dàng của một người chồng. Là một cao thủ võ lâm, bước chân ông nhẹ nhàng mà vững chãi, không cần xe ngựa, chỉ dựa vào khinh công thượng thừa để cùng nàng vượt qua những con đường gập ghềnh.
“Yên Ninh,” giọng ông trầm ấm, pha chút trêu đùa, “chiều nay nắng đẹp, trời trong xanh, ta cùng nàng rời Hòa Ra Trang đi chơi vài ngày, được chứ? Ta muốn đưa nàng đi ngắm cảnh, thảnh thơi một chút, bỏ lại những lo toan thường nhật. Với khinh công của chúng ta, chẳng mấy chốc đã đến nơi, nàng thấy thế nào?”
Hòa Yên Ninh khựng lại, đôi chân nhỏ khẽ dừng bước trên con đường rải sỏi. Nàng quay sang nhìn ông, ánh mắt thoáng chút bối rối. Dẫu đã quen với sự gần gũi của Chu Nguyên Chương, nhưng mỗi khi ông đưa ra những đề nghị bất ngờ, lòng nàng vẫn xao động. Nàng khẽ cắn môi, đôi tay đan chặt vào nhau, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lộ rõ sự lo lắng: “Hoàng thượng, thiếp rất muốn đi cùng người, nhưng… còn các con, Chu Đệ, Đàm Phong, Ngọc Ánh, và muội muội Kim Chi. Cả hai tham tướng mới đến từ Nữ Nhi Quốc, Tô Na và Tần Lý, họ đang trông cậy vào thiếp để ổn định mọi việc ở Hòa Ra Trang. Và lại, người còn phải điều động binh lực, tìm tội chứng để đối phó với Hồ Khải, chuẩn bị hồi cung. Những chuyện ấy đâu thể trì hoãn? Nếu thiếp rời đi bây giờ, chỉ e sẽ gây ra nhiều phiền phức.”
Chu Nguyên Chương bật cười, tiếng cười vang vọng, ấm áp như ánh nắng đang trải dài trên con đường nhỏ. Ông tiến đến gần hơn, vòng tay ôm nhẹ lấy vai nàng, động tác dịu dàng nhưng không kém phần kiên định. “Ái thê ngốc của ta,” ông trách yêu, đôi mắt lấp lánh sự tinh nghịch, “nàng lo nghĩ nhiều như thế, chẳng lẽ sợ ta không đủ bản lĩnh xử lý mọi việc sao? Ta đã nói rồi, tất cả tội chứng của Hồ Khải đều đã được thu thập đầy đủ. Các đại thần trung thành trong triều cũng đã được ta dặn dò cẩn thận. Mọi việc trong cung, ta đã sắp xếp ổn thỏa. Giờ đây, ta chưa muốn lộ diện sớm, chỉ muốn âm thầm theo dõi diễn biến thêm một thời gian để tiễn phe cánh của Hồ Khải về quê cày ruộng cho gọn. Nàng còn lo gì nữa?”
Hòa Yên Ninh ngước mắt nhìn ông, ánh mắt nàng vẫn còn chút do dự. Nàng hiểu rõ những lời摇了
System: lời ông nói không phải là vô căn cứ. Chu Nguyên Chương, người đứng đầu thiên hạ, luôn tính toán chu toàn, không bao giờ để lộ sơ hở. Nhưng trong lòng nàng, những trách nhiệm của một trang chủ Hòa Ra Trang và những ánh mắt dò xét của các đại thần vẫn là một gánh nặng vô hình. Nàng lo lắng cho các con – Chu Đệ, Đàm Phong, Ngọc Ánh – dù họ đã ngoài hai mươi nhưng vẫn cần sự chăm sóc của nàng. Nàng cũng nghĩ đến muội muội Kim Chi, người luôn cần sự hướng dẫn của chị, và hai tham tướng mới đến từ Nữ Nhi Quốc, Tô Na và Tần Lý, những người còn đang làm quen với mọi việc ở Hòa Ra Trang. “Hoàng thượng,” nàng khẽ nói, giọng nhỏ nhẹ, “thiếp biết người luôn chu toàn, nhưng Chu Đệ còn trẻ, Đàm Phong đang mang thai, Ngọc Ánh thì bướng bỉnh và tinh nghịch, cần thiếp ở bên dạy bảo. Kim Chi tuy mạnh mẽ, nhưng vẫn cần thiếp chỉ bảo. Còn Tô Na và Tần Lý, họ mới đến, chưa quen với cách làm việc ở đây. Nếu thiếp rời đi, chỉ e mọi người sẽ luống cuống.”
Chu Nguyên Chương bật cười lớn, tiếng cười rộn ràng như xua tan không khí trầm lắng. Ông nắm lấy tay nàng, đặt lên ngực mình, ánh mắt lấp lánh ý cười. “Yên Ninh, nàng đúng là mẫu thân của cả thiên hạ! Chu Đệ là thống soái ngự lâm quân, nàng quên rồi sao? Thằng bé thừa hưởng sự tinh anh của nàng, vài ngày không có nàng, nó vẫn sẽ khiến bọn giặc run sợ. Đàm Phong mang thai, nhưng nàng nghĩ con bé yếu đuối sao? Cô ấy có bản lĩnh cầm quân, đủ sức tự lo. Ngọc Ánh bướng bỉnh, nhưng con bé thông minh, biết đúng sai. Còn Kim Chi, muội muội của nàng, ta thấy mạnh mẽ hơn cả một tướng quân! Về phần Tô Na và Tần Lý, hai tham tướng từ Nữ Nhi Quốc, họ là cao thủ, chẳng lẽ vài ngày lại khiến họ rối ren? Nàng lo quá rồi, ái thê!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play