Giữa lòng kinh thành Ứng Thiên, phủ Trung Sơn Vương đứng lặng lẽ như một người lính già kiên cường, ẩn mình dưới những tán cây cổ thụ rợp bóng, che giấu những âm mưu lớn lao đang được ấp ủ. Những bức tường đá rêu phong bao quanh phủ đệ không chỉ là nơi trú ngụ của Trung Sơn Vương Từ Đạt, mà còn là biểu tượng cho ý chí bất khuất của ông trước cơn bão loạn lạc của triều đình. Những ngày này, kinh thành chìm trong bóng tối của sự lộng quyền, và Hồ Khải – kẻ gian thần thao túng ngai vàng – đã khiến Từ Đạt không thể khoanh tay đứng nhìn.
Từ Đạt, người từng là cánh tay phải của hoàng thượng, nay lui về phủ, tránh xa triều đình đầy rẫy thị phi. Nhưng sự ẩn dật của ông không phải là trốn chạy, mà là sự chuẩn bị âm thầm, như con mãnh hổ thu mình trước khi tung cú nhảy quyết định. Trong lòng ông, một ngọn lửa âm ỉ cháy – ngọn lửa của lòng trung quân ái quốc, của khát vọng cứu vãn giang sơn khỏi tay kẻ tiểu nhân. Từng đêm, ông trăn trở, nhìn ra ngoài cửa sổ thư phòng, nơi ánh trăng mờ nhạt trải dài trên những mái ngói rêu phong. Mỗi tiếng gió rít qua khe cửa, mỗi chiếc lá khô rơi, dường như đều mang theo tiếng than vãn của bá tánh, tiếng thở dài của triều đình đang hấp hối.
Nỗi lo lắng của Từ Đạt đã âm ỉ từ nhiều tháng qua. Kể từ khi Hồ Khải, với mưu đồ thâm hiểm và sự xảo quyệt bậc thầy, từng bước thao túng triều chính, quyền lực của Doãn Văn thế tử - con trai của cố thái tử Chu Tiêu ngày càng bị xói mòn. Từ một vị thế tử anh minh, sán suốt, Doãn Văn dần trở thành con rối trong tay Hồ Khải, bị giam lỏng trong chính cung điện của mình. Những chiếu chỉ, dụ lệnh ban ra đều mang dấu ấn của Hồ Khải, đẩy dân chúng vào cảnh lầm than, khiến trăm họ oán thán
 Từ Đạt, dù đã lui về ẩn cư, vẫn luôn giữ liên lạc với một vài tai mắt thân tín trong triều. Mỗi bản tấu, mỗi tin tức mật báo về sự lộng quyền của Hồ Khải lại như nhát dao cứa vào trái tim ông, một trái tim trung nghĩa luôn hướng về xã tắc.
Ông nhớ lại những lời thề non hẹn biển năm xưa, khi cùng Trùng Bát, Thang Hòa, Trương Quân Bảo, Hồ Đại Hải… năm huynh đệ kết nghĩa, tay trong tay thề cùng nhau phò vua giúp nước, giữ gìn bờ cõi. Giờ đây, cảnh tượng ấy hiện về rõ mồn một trong tâm trí ông, như một lời nhắc nhở không ngừng về trách nhiệm cao cả mà ông đã gánh vác. Nhưng thời gian đã thay đổi nhiều thứ. Những hiểu lầm, những biến cố đã đẩy năm huynh đệ đi năm ngả, khiến liên kết của họ trở nên lỏng lẻo. Liệu còn ai sẵn lòng cùng ông một lần nữa đứng lên, đối mặt với hiểm nguy để cứu vãn giang sơn? Câu hỏi đó ám ảnh ông, khiến ông không thể nào yên giấc.
Trong thư phòng phủ Trung Sơn Vương, ánh sáng từ ngọn đèn dầu leo lét chiếu lên khuôn mặt Từ Đạt, một người đàn ông mang nét phong sương của những năm tháng chinh chiến. Đôi mắt ông sắc lạnh, nhưng sâu thẳm như mặt hồ che giấu dòng nước xoáy. Những nếp nhăn trên trán ông kể câu chuyện của những trận chiến, những mất mát, và cả những ân hận chưa từng nói thành lời. Ông ngồi đó, lật từng trang binh thư, từ “Tôn Tử Binh Pháp” đến “Võ Mục Di Thư”, nhưng tâm trí ông không chỉ dừng lại ở những chiến lược khô khan. Ông đang vẽ nên một bức tranh lớn, một kế hoạch táo bạo để lật ngược thế cờ, đưa hoàng thượng thoát khỏi vòng vây của Hồ Khải.
Mùi mực tàu, mùi giấy cũ, và mùi trầm hương thoang thoảng từ lư hương góc phòng hòa quyện vào nhau, tạo nên một không gian tĩnh mịch, chỉ có tiếng gió lùa qua cửa sổ và tiếng lật trang sách khe khẽ. Trên chiếc bàn gỗ lớn, những bản đồ quân sự được trải ra, đánh dấu bằng những nét bút đỏ, xanh, chỉ rõ vị trí quân địch, đường tiến quân, và những điểm tập kết tiềm năng. Cả một đêm, Từ Đạt miệt mài với những tính toán, cân nhắc mọi yếu tố: từ sức mạnh quân sự của Hồ Khải, lòng dân, đến khả năng tập hợp lực lượng từ các cựu huynh đệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play