Doanh trại Ngự Lâm Quân Đại Minh hiện lên như một pháo đài bất khả xâm phạm giữa rừng cây xanh thẳm. Những lều trại được dựng bằng gỗ lim chắc chắn, mái lợp từ lá cọ khô, phản ánh sự kiên cố và tinh thần kỷ luật thép của đội quân tinh nhuệ bảo vệ triều đình. Xung quanh, các hàng rào tre được sắp xếp ngăn nắp, từng cành cây được cắt tỉa gọn gàng, tạo nên một không gian vừa hùng tráng vừa trầm mặc. Lá cờ rồng thêu vàng bay phấp phới trên cột cao, phần phật trong gió, như một lời nhắc nhở về uy quyền tối thượng của triều đình. Tiếng hô tập luyện của binh lính vang vọng, hòa cùng tiếng bước chân đều đặn trên mặt đất phủ đầy lá khô, mang đến cảm giác vừa nghiêm trang vừa sống động. Đây không chỉ là nơi trú quân, mà còn là biểu tượng của lòng trung thành và sức mạnh quân sự của triều đại nhà Minh trong thời kỳ đầy biến động.
Khi bóng dáng của Chu Đệ, Tứ Hoàng Tử kiêm Thống Soái Ngự Lâm Quân, xuất hiện tại cổng doanh trại sau chuyến trở về từ Nữ Nhi Quốc, không khí dường như lắng lại. Ngài bước đi với dáng người cao lớn, uy nghi, áo giáp vàng ánh kim lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đuốc, nổi bật trên nền áo choàng trắng viền đen dài chạm đất. Thắt lưng đai vàng chạm khắc hình rồng uốn lượn quanh thân, điểm xuyết thêm một chiếc đai ngọc quý giá, càng tôn lên khí chất của một vị tướng lĩnh tài ba. Mái tóc dài đen nhánh được buộc gọn phía sau đầu bằng một dải lụa đỏ, để lộ khuôn mặt góc cạnh với ánh mắt sắc lạnh như lưỡi kiếm. Mỗi bước chân của ngài đều mang theo sức nặng của quyền uy, khiến đám lính đứng hai bên đường không khỏi cúi đầu kính cẩn. Tiếng hô "Kính chào Nguyên Soái!" vang lên đồng loạt, như một khúc nhạc dạo đầu cho sự trở lại đầy quyền lực của Chu Đệ sau thời gian xa cách, theo lệnh của Chu Nguyên Chương từ Hòa Ra Trang.
Dương Phó Tướng, người đứng đầu đội cận vệ trung thành, lập tức tiến lên phía trước. Ngài mặc bộ giáp bạc bóng loáng, tay cầm thanh kiếm dài, dáng vẻ chững chạc và đầy kính trọng. Với một động tác nhanh nhẹn, ngài quỳ một gối trước Chu Đệ, giọng nói trầm ấm nhưng đầy cung kính: "Thuộc hạ kính chào Nguyên Soái! Chào mừng ngài trở về!" Sự cung kính ấy không chỉ xuất phát từ cấp bậc mà còn từ lòng trung thành sâu sắc mà Dương Phó Tướng dành cho Chu Đệ, người mà ngài xem như hy vọng cuối cùng để khôi phục trật tự trong triều đình đang dần rối ren.
Chu Đệ gật đầu nhẹ, ánh mắt ngài quét qua doanh trại trước khi dừng lại trên khuôn mặt của Dương Phó Tướng. Ngài cất giọng trầm ổn nhưng đầy uy quyền: "Dương Phó Tướng, thời gian qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta nghe tin triều đình có biến, nhưng không ngờ tình hình lại nghiêm trọng đến vậy." Giọng ngài mang theo chút lo lắng xen lẫn phẫn nộ, như thể đã dự đoán được những gì sắp nghe.
Dương Phó Tướng đứng dậy, khuôn mặt ngài thoáng chút căng thẳng. Ngài hạ giọng để chỉ Chu Đệ nghe: "Bẩm Nguyên Soái, trong thời gian ngài không có mặt, Phó Tướng Tình Trung, tâm phúc dưới chướng Thái Phó Hồ Khải, đã nắm quyền chỉ huy Ngự Lâm Quân. Hắn ta lợi dụng sự vắng mặt của ngài để thao túng quân đội." Tiếng nói của ngài vang lên như một lời cảnh báo, khiến không khí quanh đó trở nên nặng nề.
Chu Đệ nhíu mày, đôi mắt sắc bén như dao: "Hắn có thánh dụ của Hoàng Thượng không?" Câu hỏi được đặt ra với giọng điệu dứt khoát, như muốn xác minh tính hợp pháp của hành động này.
"Dạ có," Dương Phó Tướng đáp, nhưng ngay sau đó ngài vội vàng bổ sung, “Nhưng Nguyên Soái chớ hiểu lầm, thánh dụ ấy đến từ Thái Tử Chu Doãn Văn, không phải từ Hoàng Thượng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play