Dưới ánh mặt trời chói chang vừa nhô lên đỉnh đầu, con đường từ Nữ Nhi Quốc về Hoà Ra Trang rực rỡ sắc vàng, nhưng không khí vẫn mang một chút căng thẳng sau hành trình dài. Chu Đệ, Đàm Phong, Tô Na và Tần Lý, bốn người đồng hành, đang hối hả tiến về Hoà Ra Trang để đoàn tụ với Chu Nguyên Chương và Hoà Yên Ninh. Đàm Phong, Đại Công chúa của Nữ Nhi Quốc, đã tình nguyện rời bỏ quê hương để theo phu quân Chu Đệ về Đại Minh, mang theo trái tim kiên định và một chút bụng bầu nhè nhẹ. Tô Na và Tần Lý, hai tham tướng trung thành của Nữ Nhi Quốc, đi cùng để hộ tống công chúa. Cả hai có những tính cách đối lập rõ rệt: Tô Na mũm mĩm, khỏe khoắn, còn Tần Lý thì ẻo lả, mới tập tành võ công, lúc nào cũng cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng hay bị trêu là “yếu như sên”. Dù mệt mỏi sau chuyến đi dài, cả nhóm vẫn tràn đầy quyết tâm, háo hức được trở về mái ấm Hoà Ra Trang.
Bỗng, giữa con đường ngập nắng, một thân ảnh nhỏ nhắn xuất hiện, chặn ngang lối đi. Đó là Chu Ngọc Ánh, cô gái 24 tuổi nhưng lại mang hình hài của một thiếu nữ 13, 14 tuổi, với nụ cười tinh quái và đôi mắt lấp lánh như ánh mặt trời. Dưới vỏ bọc của một nữ sát thủ ma đạo bí ẩn, Ngọc Ánh quyết định “chơi lớn” một vố để thử bản lĩnh của nhóm, đặc biệt nhắm vào Tần Lý – người mà cô cho là “ẻo lả như cọng bún thiu” nhưng lại có tinh thần bất khuất đáng nể. Tay cô nắm chặt Phi Yến Kiếm, lưỡi kiếm mỏng như cánh yến, lấp lánh dưới nắng, trông như một món đồ chơi nguy hiểm trong tay một cô bé nghịch ngợm.
Ngọc Ánh đứng hiên ngang giữa đường, mái tóc đen nhánh tung bay trong gió, chiếc áo đen bó sát làm nổi bật vóc dáng nhỏ xinh nhưng đầy uyển chuyển. Cô nghiêng đầu, nụ cười nửa miệng vừa ngây thơ vừa hiểm độc, như một con mèo con chuẩn bị vờn chuột.
“Đứng lại!” Giọng cô vang lên, trong trẻo như tiếng chim sơn ca nhưng sắc lạnh như gió mùa đông. “Các ngươi muốn đi đâu mà vội vã thế hả? Bộ định chạy trốn ta à?”
Chu Đệ, với khí chất cương nghị, bước lên phía trước, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm. Hắn rút thanh trường kiếm, giọng trầm trầm: “Ngươi là ai, cô nương? Dám chặn đường bọn ta? Mau nói, hay muốn nếm kiếm của Chu Đệ này?”
Ngọc Ánh che miệng, bật cười khúc khích, âm thanh trong trẻo vang vọng dưới ánh nắng. “Hic… Chu Đệ, nghiêm túc quá đi, ca ca ơi!” cô nghĩ thầm, nhưng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng của một sát thủ ma đạo. “Hahaha, muốn biết ta là ai? Vượt qua ải của ta rồi tính tiếp! Đừng nhiều lời, đánh trước, nói sau!” Cô nháy mắt, nụ cười tinh quái như thể đang mời cả nhóm vào một trò chơi mà cô đã nắm chắc phần thắng. Trong lòng, cô đặc biệt chú ý đến Tần Lý. “Hừ, Tần Lý ẻo lả kia, để ta xem võ công mới tập của ngươi ‘ngon’ cỡ nào!” cô lẩm bẩm, ánh mắt lấp lánh sự phấn khích.
Màn "Thử Lửa" Đầy Bất Ngờ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT