Sáng sớm, vương thành Ứng Thiên chìm trong không khí đặc quánh của sự căng thẳng. Tiếng binh lính tuần tra, tiếng vũ khí va chạm và những mệnh lệnh gắt gỏng vang vọng khắp các con phố. Thái Phó Hồ Khải, kẻ đang nắm quyền lực tối cao, đã phong tỏa chặt chẽ các cửa thành, biến Ứng Thiên thành một pháo đài bất khả xâm phạm. Ngay cả Hòa Gia Trang, nơi ẩn náu cuối cùng của những người trung thành với Chu Nguyên Chương, cũng đang bị Hồ Khải siết chặt vòng vây. Bầu không khí nặng nề bao trùm, như thể cả Ứng Thiên đang nín thở, chờ đợi một cơn bão lớn ập đến.
Vượt qua vô vàn gian nan trên những con đường rừng hiểm trở, Chu Nguyên Chương cùng ba người đồng hành trung thành – Từ Vũ, Kim Chi và Ngọc Trân – cuối cùng cũng đặt chân đến vùng ngoại ô Ứng Thiên. Bộ y phục vải bố sờn cũ, khuôn mặt lấm lem bụi đất và mái tóc rối bù đã che giấu hoàn hảo khí chất đế vương của Ngài. Nhưng trong ánh mắt sắc bén, tinh anh vẫn ánh lên sự quyết tâm sắt đá và mưu trí hơn người của một bậc quân vương từng trải qua vô số trận chiến. Dù đang đối mặt với hiểm nguy cận kề, sự can đảm của Chu Nguyên Chương vẫn bùng cháy mãnh liệt.
Đoàn người dừng chân tại một ngọn đồi thấp, ẩn mình sau những lùm cây rậm rạp, lặng lẽ quan sát tình hình. Trước mắt họ, Ứng Thiên hiện ra uy nghi, nhưng cũng là một cái bẫy chết người. Lá cờ của Hồ Khải tung bay trên các cổng thành, binh lính tuần tra dày đặc, và những toán quân tinh nhuệ kiểm soát mọi lối ra vào. Từ Vũ, người đi đầu mở đường, khẽ nhíu mày lo lắng: “Bẩm Hoàng Thượng, cả Ứng Thiên lẫn Hòa Gia Trang đều đã bị phong tỏa. Hồ Khải không để sót một kẽ hở nào. Nếu chúng ta tiến vào bằng con đường chính, e rằng sẽ bị phát hiện ngay lập tức.”
Chu Nguyên Chương gật đầu, ánh mắt Ngài quét qua từng chi tiết của khung cảnh trước mặt. Ngài thấu hiểu sự độc ác và mưu mô của Hồ Khải. Việc phong tỏa không chỉ nhằm ngăn cản Ngài trở về mà còn để tiêu diệt mọi đồng minh, đặc biệt là Hòa Yên Ninh – người đang nắm giữ chiếc trâm phượng hoàng và cuốn sách cổ, hai bảo vật hồ khải muốn tìm
Ngài quay sang Ngọc Trân, ánh mắt lộ rõ sự lo lắng nhưng vẫn giữ được vẻ kiên định: “Ngọc Trân, ngươi có tin tức gì từ Hòa Gia Trang không? Yên Ninh và Ngọc Ánh đã an toàn trở về chưa? Lý Tế có bảo vệ được họ không?”
Ngọc Trân khẽ cúi đầu, ánh mắt nàng ánh lên một tia hy vọng: “Bẩm Hoàng Thượng, thần vừa nhận được tín hiệu truyền âm từ Ngọc Ánh. Con bé báo rằng đã an toàn đưa Nương Nương về Hòa Gia Trang. Lý Tế cũng đang ở đó, bảo vệ hai người họ. Hiện tại, Hòa Gia Trang vẫn đang cầm cự trước vòng vây của Hồ Khải.”
Lời nói của Ngọc Trân khiến Chu Nguyên Chương thở phào nhẹ nhõm. Dù tình hình vẫn vô cùng nguy cấp, nhưng việc biết Yên Ninh và Ngọc Ánh đã an toàn phần nào giúp Ngài yên tâm. Tuy nhiên, Ngài hiểu rằng để vào được Hòa Gia Trang mà không bị phát hiện, họ cần một kế hoạch hoàn hảo. Hồ Khải đã bố trí quân lính và sát thủ khắp nơi, và những cạm bẫy chết người đang chờ đợi họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT