“Lần này ta đến đây chủ yếu là thăm Liễu huynh.” Vương Khánh Sinh nói. Hắn quay đầu nhìn về phía hướng nhà Hạ Dương, Liễu Cảnh Văn vẫn như cũ ngồi trong sân: “Còn có lời thỉnh cầu của Trần huynh.”
Vương Khánh Sinh nhìn Hạ Dương nói: “Hắn nhờ chúng ta chuyển lời tới Liễu huynh, ngày đó hắn thật sự không có vướng ngã Liễu huynh, có lẽ hôm ấy mọi người đều uống quá nhiều sinh ra ảo giác, bất quá hắn bằng lòng gánh vác tất cả chi phí của Liễu huynh.” 
“À.” Hạ Dương không tỏ ý kiến đáp một tiếng, không rõ Vương Khánh Sinh nói những điều này với mình là có ý gì. 
“Nhưng Liễu huynh đã từ chối, chúng ta nghĩ tìm một ngày mọi người tụ họp lại nói chuyện này, mong rằng Liễu phu lang có thể khuyên giải một chút.” Vương Khánh Sinh đối mặt với vẻ mặt nhàn nhạt của Hạ Dương, bất đắc dĩ nói.
Kỳ thật hắn cũng không muốn nói những điều này, chỉ là nghĩ tới thăm Liễu Cảnh Văn, hiểu rõ một chút nội tình về chuyện này, không ngờ sáng sớm đã bị Trần Bách Nhuận phái người mời đi. Trong lòng hắn và Lưu Phong, bọn họ biết chuyện này dù thế nào thì Liễu Cảnh Văn cũng là người chịu thiệt, chỉ là không thể duy trì vẻ ngoài hòa thuận, cố gắng không để sự việc ầm ĩ lên. 
“Ta chỉ là phu lang của hắn.” Hạ Dương nhún nhún vai, qua loa nói: “Đâu có hiểu những việc này, Vương tú tài vẫn là không nên ký thác hy vọng.” 
“Đúng vậy.” Vương Khánh Sinh gật đầu, hắn cũng chỉ nói qua loa, bởi vì còn có một chuyện muốn nói với Hạ Dương, mới tới tìm hắn: “Còn có một việc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play