Bầu trời đêm đầy sao điểm điểm, ánh trăng thanh lãnh rải xuống tiểu viện, tất cả xung quanh như mộng ảo, mịt mờ được bao phủ một tầng sương khói. Hạ Dương ngẩng đầu nhìn vạn dặm sao trời, nắm lấy những ngón tay lạnh lẽo, mảnh khảnh của Liễu Cảnh Văn thật lâu mà không nói nên lời, trong lòng vô cùng không cam lòng.
Liễu Cảnh Văn bị người ám hại, không đòi lại được công bằng, còn phải chịu sự giễu cợt, trêu đùa của tên tiểu nhân ti tiện kia. “Dù không thể kiện Trần Bách Nhuận, không thể định tội hắn.” 
Hạ Dương giọng nói khàn khàn, khó khăn cất lời: “Cũng phải công bố cho mọi người biết để hắn chịu sự phỉ nhổ của thế nhân, sao ngươi lại có thể giấu giếm không nói ra?” 
Liễu Cảnh Văn cảm nhận được cảm xúc của Hạ Dương, hơi nghiêng đầu nhìn hắn. Đầu ngón tay bị nắm chặt truyền đến từng đợt hơi ấm, trong lòng có chút khó chịu. “Không có cách nào.” 
Liễu Cảnh Văn nói khẽ: “Gia thế cách xa, nói ra tình hình thực tế thế nhân có tin hay không cũng không quan trọng, quan trọng là hắn có thể giống như hôm nay mà chối bỏ sạch sẽ, dùng cớ say rượu để thoát tội.”
“Với tâm tính của hắn, càng có thể dùng tiền tài mở đường, lấy cái gọi là ‘đại nghĩa’ để đẩy ta vào chỗ vạn kiếp bất phục, người nhà cũng sẽ bị liên lụy, ta không thể thua!” 
“Tiểu tú tài.” Hạ Dương nghe lời hắn nói, tức khắc hiểu rõ nỗi băn khoăn của hắn: Liễu Cảnh Văn chịu sự uất ức tày trời nhưng vẫn phải nhẫn nhịn, tất cả đều là bị bức bách bất đắc dĩ. Nếu Liễu Cảnh Văn nói ra tình hình thực tế, Trần Bách Nhuận nhất định sẽ không thừa nhận. Nếu lại không đưa ra được chứng cứ, hắn còn có thể quay lại cắn ngược một cái tội bôi nhọ, nhân cơ hội này hủy hoại danh tiếng của Liễu Cảnh Văn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play