“Thằng nhóc ngươi tới đây.” Vương quản sự sáng sớm đã đứng ở hậu viện tửu lầu, chính là để chờ Hạ Dương, cười tủm tỉm đánh giá hắn vài lần rồi nói: “So với mấy ngày trước thì khỏe hơn nhiều rồi, bây giờ có là hổ dữ cũng phải dè chừng thôi.”
“Hắc hắc.” Hạ Dương cười gượng vài tiếng, sờ sờ đầu mình: “Không phải nhờ phúc của quản sự sao, bây giờ cuộc sống dễ chịu hơn một chút rồi.”
“Không tồi.” Vương quản sự nói: “Ta muốn nhờ ngươi một việc, không biết có rảnh không?”
“Chuyện gì ạ?” Hạ Dương thần sắc bất biến, vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, nắm chặt nắm tay vung vẩy vài cái nói: “Chỉ cần không phải thật sự đi đánh hổ, những chuyện khác dù là lên núi đao xuống biển lửa, Hạ Dương ta tuyệt không nói hai lời.”
Vương quản sự phì cười, vừa bực mình vừa buồn cười chỉ vào Hạ Dương nói: “Hổ đều không đi đánh, còn nói cái gì lên núi đao xuống biển lửa, lừa thúc ta đây à.”
“Sao có thể ạ!” Hạ Dương nghe hắn tự đổi xưng hô, theo đà mà trèo lên: “Vương thúc ngươi cũng sẽ không thật sự bảo ta đi đâu, với hai chiêu ta biết này thì cũng chỉ đánh được một ít con mồi thôi.”
Hạ Dương không phải khiêm tốn, mình đúng là biết chút công phu, nhưng chưa tự đại đến mức đi làm cái gì anh hùng đánh hổ. Lần trước gặp lợn rừng bất quá cũng là trùng hợp. Bây giờ không cần phải liều mạng mới sống sót, hắn tự nhiên sẽ không tự mình rước lấy phiền phức, nói đùa vài câu với Vương quản sự là được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT