Không bóp chết được Ân Qua Chỉ, chẳng lẽ lại không trị nổi cô?
Đó chính là điều Phong Nguyệt nhìn thấy trong ánh mắt Diệp Ngự Khanh lúc này.
Nàng khẽ bật cười, đôi mắt rơm rớm nước ngẩng đầu nhìn Ân Qua Chỉ, giả bộ yếu ớt đáng thương:
“Ngài cũng phải đi sao?”
Ân Qua Chỉ đặt đũa xuống, lạnh nhạt nhìn thẳng Diệp Ngự Khanh, ánh mắt hai người va chạm giữa không trung như đao kiếm tung hoành, sấm chớp ầm ầm. Cuối cùng vẫn là Diệp Ngự Khanh cười trước, nhẹ nhàng phe phẩy quạt:
“Phong Nguyệt cô nương đã đi, Ân điện hạ tất nhiên cũng nên theo cùng. Nếu không, để Châu Nhi nổi giận thì chẳng ai cản được đâu.”
Phong Nguyệt nuốt nước bọt cái ực, cảm giác như bản thân chính là con tôm bé nhỏ bị thái tử móc vào lưỡi câu, rồi “chóc” một cái bị Ân Qua Chỉ nuốt vào miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play