Ninh Quốc Trung là lão thần bên cạnh hoàng đế, lời nói có trọng lượng. Nhưng tính khí của vị thái tử điện hạ này, ông từ trước đến nay vẫn không sao đoán nổi, cho nên nói năng trước mặt người kia lúc nào cũng vô cùng cẩn trọng.
Thấy vẻ mặt của thái tử hôm nay, Ninh Quốc Trung quyết định nói vài lời hay, liền chắp tay:
“Hai vị thiếu niên này tuy tuổi đời còn trẻ, nhưng có thể chiến thắng nhiều lão tướng mà không ai dị nghị, lão thần cho rằng thật là hiếm có. Hôm nay mọi người đều nhìn rõ, nếu chọn hai người họ vào chức vị, chắc chắn cũng không ai phản đối.”
Ông vừa nói dứt lời, liền nghe trên đài vang lên một tràng tiếng hoan hô. Diệp Ngự Khanh ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trận đấu vốn chẳng có gì bất ngờ, giờ đã bước vào cao trào.
Thiếu niên áo lam dùng kiếm thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt, công tử áo xám múa đao thì mạnh mẽ khí thế, đôi bên qua lại, hơn năm mươi chiêu rồi mà vẫn khó phân thắng bại. Bên dưới xem đến sôi nổi, tiếng vỗ tay vang dội không ngớt.
“Không hổ là đồ đệ của Ân điện hạ!” Ninh Quốc Trung vuốt râu cảm khái, nói tiếp:
“Nếu Ân điện hạ thực sự có thể buông bỏ thành kiến giữa hai nước, giúp nước Ngô ta đào tạo nhân tài, thì còn gì bằng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT