Thấy rõ người dẫn đầu, ánh mắt Chu Trăn Thiện lập tức bừng sáng hy vọng: “Thái tử điện hạ!”
Phong Nguyệt cũng nhìn theo, liền thấy Diệp Ngự Khanh cầm lấy cây quạt, sắc mặt nghiêm nghị tiến lại phía này, phía sau là cấm quân đang nhanh chóng khống chế toàn bộ người trong viện, một trận tàn sát cứ thế mà đột ngột chấm dứt.
“Điện hạ.” Di chuyển đến bên cạnh Ân Qua Chỉ, Diệp Ngự Khanh hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Ngài nhìn xem đầy viện toàn là máu tanh giết chóc, chẳng lẽ còn không thấy?” Ân Qua Chỉ thản nhiên nói:
“Chỉ là đại nhân Chu đây hơi tính toán sai lầm, để Thái tử điện hạ nhận được tin mà kịp thời đến. Dù có giết được ta, e là cũng khó thoát khỏi tội tru di cửu tộc.”
Chu Trăn Thiện cũng không rõ vì sao Thái tử lại đến được nơi này, nhưng giờ phút này bản thân đang kề cận cái chết, nào còn lo được nhiều như thế, liền mở miệng biện hộ: “Điện hạ, hạ quan nào dám có ý đồ như thế! Rõ ràng là Ân điện hạ đầy người sát khí, không chịu tiếp nhận thẩm tra của hạ quan, còn toan tính sát hại hạ quan… Ngài xem đi, kiếm vẫn còn đặt ngang cổ hạ quan đây này!”
Diệp Ngự Khanh nhướng mày, định lên tiếng hỏi tiếp thì bên cạnh chợt vang lên một tiếng “phì” khinh bỉ của Phong Nguyệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT