Phong Nguyệt rất thích ánh mắt kiểu đó, nhưng bị hắn quét mắt nhìn chằm chằm khi đang đứng đối diện, vẫn có chút hoảng hốt. Vì vậy nàng liền kéo áo của đại ca bên cạnh, run rẩy lên tiếng:
“Các người… được không đấy? Hắn sắp lao tới rồi kìa!”
Tên đầu mục cũng hoang mang, y biết Ân Qua Chỉ không dễ đối phó, nên đã mang theo hơn ba mươi huynh đệ, nghĩ bụng dù khó đánh cách mấy cũng có thể chặn hắn lại.
Nào ngờ người đang bị vây chặt kia lại giống như không biết mệt, lực đạo xuyên suốt lưỡi đao, một nhát chém ngang eo giết mấy người. Cảnh tượng lập tức trở nên kinh hoàng như địa ngục mười tám tầng, khiến hắn phải quay mặt nôn khan một cái.
Mấy cô gái bên cạnh hiển nhiên đã bị dọa cho ngẩn ngơ, thấy cảnh máu me như thế mà chẳng có phản ứng gì, chỉ nắm chặt tay áo hắn, đáng thương nói:
“Phải làm sao bây giờ…”
Đôi mắt long lanh ngấn nước vô tội chớp chớp, cái miệng nhỏ xíu trề xuống, giọng nói toàn là làm nũng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT