Trận chiến này không có tiếng trống, thậm chí không vang lên một tiếng hô giết, chỉ có âm vang của áo giáp sắt va chạm với đao kiếm. Binh lính nước Ngô xông vào doanh trại, giơ cao đao kiếm, định giết sạch quân Ngụy ngay trong giấc ngủ.
Lần này, quân đội nước Ngô cùng với viện binh cộng lại có mười lăm vạn, sau trận chiến đã có mười vạn lần lượt rút lui. Quân Ngụy sau khi hợp với viện binh cũng chỉ còn miễn cưỡng mười hai vạn, nghe nói chỉ có ba vạn đóng lại trấn giữ. Ra tay vào ban đêm, lại thêm viện quân hỗ trợ phía sau, Diệp Ngự Khanh vô cùng tự tin sẽ thắng trận này. Phía Tề quốc hắn đã dỗ yên, mà Ngô - Ngụy đánh nhau, Tề quốc chắc chắn không muốn bị kéo vào.
Mọi chuyện đều nằm trong dự liệu — nếu đối thủ không phải là Ân Qua Chỉ và Quan Thanh Việt, thì có khi hắn đã thành công thật rồi.
Thật đáng tiếc… khi binh lính nước Ngô xốc lên từng tấm màn trại, phát hiện bên trong không có lấy một bóng người, thì bốn phía doanh trại bỗng vang lên tiếng hò hét như sấm động.
“Quân Tống quay lại rồi! Giết hết chúng đi!” La Hạo hét lớn, quân tiếp viện của Tề và Ngụy vốn chỉ giả vờ rút lui, nay từ các ngọn núi xung quanh như lũ dữ tràn xuống.
Ở phía sau, khi Diệp Ngự Khanh nhận được tin báo, tiền tuyến đã hỗn chiến thành một mớ.
“Chuyện gì xảy ra?” Khuôn mặt trước giờ vẫn dịu dàng của hắn giờ hiện rõ sát khí, nhìn Phùng Sâm đang quỳ trước mặt, trầm giọng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play