Vừa nghe nàng gọi, Liêm Hằng liền quay lưng dựa vào cửa, giọng chính khí lẫm liệt: “Thiếu tướng yên tâm, đại trượng phu có điều nên làm, có điều không nên làm. Dù là mệnh lệnh của Thái tử điện hạ, hạ quan cũng tuyệt đối không để họ làm tổn thương Vương gia dù chỉ một cọng tóc!”
Khóe miệng giật giật, Phong Nguyệt khẽ “xì” một tiếng: “Ai lo cho y có bị thương hay không chứ? Ngươi nhìn cái bộ dạng khát máu đó đi, ngươi mà bảo vệ Thái tử rút lui, còn có thể xem là lập công hộ giá ấy! Ta gọi ngươi lại là muốn bảo ngươi tranh thủ thời cơ truyền tin giúp ta, bảo với Thu phu nhân rằng ta bị Hiếu thân vương giam lỏng trong phủ, bảo họ tìm cách đến cứu ta!”
Câu này khiến Liêm Hằng giật bắn mình, có phần không tin nổi mà nghiêng đầu: “Ngài bị nhốt ở đây à?”
“Đúng vậy!” Phong Nguyệt nghiến răng: “Ngươi chẳng lẽ nhìn không ra sao?”
“...” Đúng là nhìn không ra thật. Dù gì cũng ở ngay trong chính phòng của vương gia, nếu là bị giam, chẳng phải nên bị nhốt ở nhà kho trong tình trạng thê thảm hay sao?
Im lặng một lát, Liêm Hằng gật đầu, nhưng ánh mắt lại bị trận chiến kịch liệt bên ngoài sân hấp dẫn.
Có người truyền tin giúp rồi nên Phong Nguyệt không sốt ruột nữa, thong thả nằm rạp lên cửa, nheo mắt nhìn ra bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT