Phong Nguyệt đang cố đủ cách cầu khấn ông trời giáng sấm đánh trúng trán Ân Qua Chỉ, thì thánh chỉ đã đến trước cả tiếng sấm. Một tiếng "rầm" vang lên, như nổ tung giữa phủ Hiếu thân vương.
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Trưởng tử Ân Trầm Bích, văn võ song toàn, được trẫm sủng ái, nay phong làm Tuần tra sứ, đến vùng Ba Sơn thay trẫm quan sát dân tình, lắng nghe dân ý. Cuối tháng khởi hành, không được chậm trễ. Khâm thử.”
Tất cả những người đang quỳ đều xôn xao, sắc mặt Ân Qua Chỉ cũng trầm xuống, ngẩng đầu nhìn vị thái giám lớn tuổi, nhưng không đưa tay đón lấy.
Ba Sơn – vùng đất tiêu điều, nói dễ nghe thì là đi tuần tra, nói khó nghe thì là bị đày. Còn nói gì mà văn võ song toàn, được vua yêu quý, rõ ràng là thấy chướng mắt, tìm cái cớ tống đi thật xa. Một khi rời khỏi Lệ Đô, y sẽ không còn khả năng nhúng tay vào vụ án nhà họ Quan nữa.
Mục đích thì y hiểu, nhưng việc phụ hoàng dám ra tay đày ải y vẫn khiến y thấy bất ngờ.
“Vương gia, ngài cũng muốn kháng chỉ sao?” Thái giám ngẩng cao đầu nhìn xuống, lắc đầu nhẹ: “Uy nghiêm của thánh thượng, không phải ai cũng có thể tùy tiện chà đạp, dù có là cha con ruột thịt.”
Ánh mắt xoay chuyển, Ân Qua Chỉ cuối cùng cũng đưa tay nhận thánh chỉ, chậm rãi dập đầu trước mặt, trầm giọng: “Nhi thần tạ phụ hoàng long ân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT