Phong Nguyệt hoàn toàn không hay biết sau lưng đã xảy ra bao nhiêu chuyện long trời lở đất. Nàng vừa mang huyết thư trở về, cả viện lập tức náo động. Thu phu nhân vội đi chuẩn bị giấy mực, Sử Xung thì bắt tay khắc chữ, chỉ có ông chủ tiệm tạp hóa – Phạm Chú – người giữ vai trò chủ lực lại mang vẻ mặt nặng trĩu lo âu.
“Thiếu chủ.” Ông ta hạ giọng: “Đại hoàng tử làm vậy, là có ý gì?”
“Ngài ấy nói muốn giúp nhà họ Quan rửa oan mà.” Phong Nguyệt đáp. “Trông có vẻ là thật lòng đấy.”
“Nhưng làm vậy thật sự có lợi cho việc rửa oan sao?” Phạm Chú lo lắng: “Thiên hạ này vẫn là của hoàng đế. Chuyện ngài ấy không chịu thừa nhận, dù dân gian có làm ầm trời, chỉ sợ cũng sẽ bị kết tội là ‘mạo phạm quân thượng’ mà thôi.”
Phong Nguyệt ngừng tay, mỉm cười nhẹ nhàng:
“Phạm chưởng quầy, chúng ta vốn đã là những kẻ liều mạng, làm việc vốn đã đụng tới đầu rơi máu chảy, sao còn sợ tội hay không tội?”
Phạm Chú ngẩn ra. Nghĩ lại cũng đúng. Chẳng qua là từ nhỏ ông đã quá quen nhìn đại hoàng tử gánh trên vai bao kỳ vọng của bá quan và bách tính, từng cho rằng con đường của y sẽ mãi mãi là trung, hiếu, nhân, nghĩa, lễ, trí, liêm, sỉ… Thật không ngờ…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT