Hạ Lan Trường Đức vô cùng không cam lòng, thế nhưng cảm giác kiệt sức vì mất máu nhanh chóng ập đến. Không bao lâu sau, hắn đã chẳng mở nổi mắt nữa, nhưng vẫn cố chấp hỏi Phong Nguyệt một câu:
“Ngươi… rốt cuộc là ai?”
Phong Nguyệt kéo bộ râu quai nón, lau mặt một cái, cười như không cười:
“Không nhận ra ta à? Dù sao sinh nhật năm ấy của phụ thân ta, ngài cũng từng gửi quà mà.”
Nhìn gương mặt ấy, Hạ Lan Trường Đức như nghẹn họng. Thân hình béo mập co giật mấy cái, trong mắt hiện lên muôn vàn cảm xúc phức tạp, thở dốc nói:
“Ta chết… thì cha ngươi cũng đừng mong rửa sạch tội danh!”
“Ngươi không cần lo chuyện đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play