Chương 4: Dấu Ấn Của Quá Khứ


The Old Coachman Inn hiện ra lờ mờ dưới ánh trăng, một khối kiến trúc đá cũ kỹ với những ô cửa sổ sáng đèn vàng vọt. Tấm biển hiệu han gỉ đung đưa trong gió, phát ra những tiếng cọt kẹt đều đặn, như tiếng thở dài của một linh hồn già nua. Mùi bia cũ, gỗ ẩm mốc và khói thuốc lá phảng phất trong không khí khi Lộ Kha đẩy cánh cửa gỗ sồi nặng nề bước vào.


Bên trong quán trọ, không khí đặc quánh mùi rượu và những câu chuyện phiếm. Vài người đàn ông ngồi quanh chiếc lò sưởi, trên tay cầm ly bia, giọng nói trầm đục xen lẫn tiếng cười gượng gạo. Họ nói về chiến tranh, về những trận không kích, và tất nhiên, về "kẻ rình rập mộ địa". Lộ Kha nhận ra một vài gương mặt quen thuộc từ bộ phim: ông chủ quán rượu béo tốt với bộ ria mép rậm rạp, một bà cụ tóc bạc đang thêu thùa bên góc lò sưởi, và một người đàn ông trung niên với vẻ mặt bợt bạc đang ngồi co ro ở một góc.


Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Lộ Kha khi cô bước vào. Một cô gái trẻ, lạ mặt, xuất hiện giữa đêm khuya trong một thị trấn nhỏ đang bị chiến tranh và nỗi sợ hãi bao trùm. Sự nghi ngờ hiện rõ trong ánh mắt của họ. Lộ Kha cố gắng giữ vẻ bình tĩnh nhất có thể, nhưng trong lòng cô vẫn không khỏi lo lắng.


Ông chủ quán rượu, với chiếc tạp dề bẩn thỉu, bước ra từ quầy bar. "Chào cô gái. Cô đi đâu mà giờ này mới đến Lytham St Annes?" Giọng ông ta không quá khó chịu, nhưng đầy vẻ dò hỏi.


"Tôi... tôi bị lạc," Lộ Kha đáp, giọng nói hơi run rẩy. Cô biết mình phải giữ câu chuyện đơn giản. "Chiếc xe tôi đi bị hỏng trên đường, và tôi đi bộ đến đây để tìm chỗ trú."


Ông chủ quán rượu nhìn cô một lượt, rồi thở dài. "Thời buổi này đâu đâu cũng nguy hiểm. May mắn là cô còn sống sót đến được đây. Cô cần một căn phòng chứ?"


"Vâng, làm ơn," Lộ Kha nhanh chóng nói. "Cảm ơn ông."


Ông chủ quán gật đầu, quay vào phía trong. Lộ Kha chọn một chiếc bàn trống ở góc khuất, gần cửa sổ, nơi cô có thể quan sát mọi thứ mà không quá gây chú ý. Ngồi xuống, cô nghe rõ hơn những lời bàn tán xung quanh.


"Ông có thấy cái bóng đó tối qua không, George?" Một người đàn ông tóc muối tiêu ghé tai người bên cạnh thì thầm. "Nó lướt qua con hẻm, nhanh như chớp. Tôi thề với Chúa, đó chính là hắn!"


"Đồ ngốc! Hắn đâu có bóng," Người đàn ông kia đáp trả bằng giọng giận dữ. "Đó là linh hồn. Một linh hồn bị nguyền rủa, trở về để đòi nợ máu."


"Nợ máu cho những kẻ đã phản bội hắn," Một giọng nói khác xen vào, trầm hơn và có vẻ nặng nề hơn. Đó là người đàn ông trung niên ngồi co ro ở góc. Hắn ta là Arthur, một cựu chiến binh, người duy nhất trong thị trấn cảm thấy tội lỗi về cái chết của Elias. "Hắn chỉ đang đòi lại công bằng mà thôi."


Lộ Kha lắng nghe, trái tim nặng trĩu. Sự sợ hãi và lời đồn thổi về Elias đã biến anh thành một con quái vật trong mắt người dân, nhưng sâu thẳm trong họ vẫn có những vết sẹo của tội lỗi và sự hối hận. 

Cuộc đối thoại lúc nãy với Elias hiện lên rõ ràng trong tâm trí cô. "Công lý... những gì đã mất... thuộc về tôi." Những lời đó không phải của một kẻ giết người điên loạn, mà là của một người đàn ông bị nỗi đau gặm nhấm, bị phản bội đến tận xương tủy.


Chẳng bao lâu sau, ông chủ quán trở lại với một chiếc chìa khóa cũ kỹ. "Phòng số Bảy, tầng hai. Đồ đạc không được tiện nghi lắm, nhưng ít ra có giường ấm để ngủ."


Lộ Kha nhận lấy chìa khóa, đứng dậy. Khi cô đi ngang qua người đàn ông tên Arthur, hắn ngẩng đầu lên. Ánh mắt hắn, mệt mỏi và u buồn, thoáng nhìn vào cô một cách đầy ẩn ý. Hắn không nói gì, nhưng Lộ Kha cảm thấy như hắn đang truyền tải một thông điệp, một lời cảnh báo hoặc một lời xin lỗi cho những gì đã xảy ra.


Lên đến phòng, Lộ Kha khóa trái cửa. Căn phòng nhỏ, chỉ có một chiếc giường sắt cũ, một tủ quần áo đơn sơ và một cái bàn nhỏ. Không có điện, chỉ có một chiếc đèn dầu leo lét trên bàn. Cô đặt hành lý xuống, cảm thấy kiệt sức.


Cô ngồi xuống mép giường, tay ôm lấy đầu. Mọi thứ quá sức phi lý. Xuyên không? Vào một bộ phim? Gặp một bóng ma? Nhưng những gì cô thấy, những gì cô nghe, đều quá chân thực để là một giấc mơ. Cô nhớ lại những thông tin cô vừa "thấu thị" được. Lytham St Annes, một thị trấn nhỏ bị cô lập bởi chiến tranh, nơi những bí mật chôn vùi trong quá khứ đang dần bị lật mở bởi một linh hồn báo thù.


Elias Thorne. Anh không chỉ là một kẻ giết người. Anh là một nạn nhân. Và bây giờ, cô là người duy nhất nhìn thấy nỗi đau ẩn giấu đằng sau lớp vỏ lạnh lùng của anh. 


Lộ Kha nhìn ra ngoài cửa sổ. Màn đêm vẫn bao phủ thị trấn, nhưng những đám mây đã tan, để lộ ra hàng triệu vì sao lấp lánh trên bầu trời đen thẳm.

 Trong sự yên tĩnh của đêm khuya, cô lại cảm thấy một sự hiện diện. Một sự hiện diện lạnh lẽo, nhưng không còn đáng sợ như trước. Nó như một lời nhắc nhở rằng Elias vẫn ở đó, vẫn đang rình rập, và số phận của cô đã gắn chặt với anh anh.


Cô phải làm gì đây? Cô không thể cứ đứng nhìn những cái chết diễn ra theo kịch bản. Nhưng cô có thể thay đổi được gì? Một cô gái đến từ tương lai, với những kiến thức về một bộ phim cũ, liệu có đủ sức để chống lại số phận và thay đổi một bi kịch đã được định sẵn?


Câu trả lời vẫn còn nằm trong màn đêm của Lytham St Annes, chờ đợi cô khám phá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play