Chương 3: Bóng Đêm Giữa Những Ngôi Nhà Gạch Đỏ
Nghiêm Lộ Kha đứng lặng trên con phố vắng, làn gió đêm se lạnh luồn qua lớp áo len mỏng. Sự biến mất đột ngột của Elias Thorne để lại một khoảng trống lạnh lẽo, cùng với mùi ẩm mốc và chút hương sắt gỉ còn vương trong không khí. Cô nhìn về phía con hẻm tối mà anh vừa khuất dạng, trái tim vẫn đập mạnh nhưng lý trí đã bắt đầu hoạt động trở lại. Đây không phải là trò đùa. Cô thực sự đang ở Lytham St Annes, năm 1941, trong một bộ phim kinh dị đen trắng, và một linh hồn báo thù vừa nói chuyện với cô.
Cô liếc nhìn những ngôi nhà gạch đỏ xung quanh. Hầu hết các cửa sổ đều đã bật đèn trở lại, những đốm sáng vàng ấm áp xua đi phần nào sự u ám của đêm đen. Từ một ngôi nhà gần đó, tiếng khóc nức nở của trẻ con vẫn còn vẳng lại, xen lẫn tiếng thì thầm trấn an của người lớn. Rõ ràng, nỗi sợ hãi về "kẻ rình rập mộ địa" đã ăn sâu vào tâm trí người dân nơi đây, không chỉ vì chiến tranh mà còn vì bóng đêm của những cái chết bí ẩn.
Lộ Kha quyết định không đứng mãi ở đây. Cô cần một nơi trú ẩn, một nơi an toàn để sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn. Cô bắt đầu đi bộ, bước chân rón rén trên vỉa hè lát đá, cố gắng không gây ra tiếng động lớn. Mỗi góc phố, mỗi con hẻm tối đều có thể ẩn chứa hiểm nguy, không chỉ từ Elias mà còn từ những mối đe dọa khác của thời chiến.
Khi đi ngang qua một tấm bảng thông báo cũ kỹ dán trên bức tường gạch, cô dừng lại. Dưới ánh đèn đường mờ ảo, cô đọc được dòng chữ viết tay nguệch ngoạc: "Kẻ rình rập mộ địa đã tấn công Mary Jenkins tại số 12, Phố Willow. Hãy cảnh giác! Cầu nguyện cho linh hồn cô ấy được an nghỉ." Phía dưới là ngày tháng: "Ngày 10 tháng 6, 1941." Hôm nay là ngày 12 tháng 6. Mary Jenkins là nạn nhân mới nhất, cô nhớ lại tình tiết đó từ bộ phim.
"Mary Jenkins... số 12 Phố Willow," Lộ Kha lẩm bẩm. Bộ phim bắt đầu với cái chết của Mary Jenkins, một người phụ nữ lớn tuổi được cho là đã làm ngơ trước sự phản bội Elias. Mọi thứ đang diễn ra đúng như trong kịch bản.
Cô tiếp tục đi, mắt dò xét xung quanh. Không ai để ý đến cô. Có lẽ, trong bối cảnh hỗn loạn của chiến tranh, sự xuất hiện của một cô gái lạ mặt không phải là điều đáng để bận tâm. Lộ Kha đi thêm một đoạn, nhận ra mình đang lạc vào khu dân cư.
Những ngôi nhà san sát nhau, trông rất giống nhau, và cô không có khái niệm về vị trí hiện tại của mình.
Đột nhiên, từ một con ngõ nhỏ bên cạnh, tiếng bước chân vội vã vang lên. Lộ Kha giật mình, lập tức nép mình vào bóng tối của một bức tường. Một người đàn ông cao lớn, mặc áo khoác dài và đội mũ phớt, đang đi nhanh về phía cô. Hắn không nhìn Lộ Kha, đôi mắt dán chặt vào mặt đất, vẻ mặt đầy lo lắng. Trong một khoảnh khắc, ánh mắt hắn thoáng qua một vết bùn đất trên đôi giày da bóng lộn.
Lộ Kha nín thở. Người đàn ông này, theo cốt truyện, là Thượng sĩ Robert Finch, một sĩ quan cảnh sát địa phương. Trong phim, hắn là một trong những kẻ đã phản bội Elias, và cũng là người bao che cho tội ác đó. Hắn ta luôn tỏ ra là một người công chính, nhưng thực chất là một kẻ đạo đức giả, và sau này sẽ trở thành một trong những mục tiêu của Elias.
Khi Finch đi ngang qua, Lộ Kha cảm thấy một sự ghê tởm khó tả. Cô đã biết trước mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào, nhưng việc tận mắt chứng kiến những kẻ liên quan đến cái chết của Elias khiến cô cảm thấy một sự bất lực. Cô không phải là cảnh sát, cũng không có bất kỳ quyền lực nào. Cô chỉ là một cô gái bị ném vào một thế giới xa lạ, một bộ phim cũ kỹ.
Sau khi Finch đã đi khuất, Lộ Kha bước ra khỏi chỗ ẩn nấp. Cô phải tìm một nơi an toàn, và quan trọng hơn, cô phải tìm hiểu xem mình có thể làm gì ở đây. Có lẽ, việc cô được đưa đến đây không phải là ngẫu nhiên. Có lẽ, cô có một vai trò nào đó.
Ý nghĩ đó vừa xuất hiện, Lộ Kha chợt cảm thấy một cơn đau nhói ở thái dương. Một dòng thông tin ào ạt chảy vào tâm trí cô, không phải là những mảnh ghép rời rạc, mà là một bức tranh tổng thể về thị trấn Lytham St Annes, về những con người sống ở đây, về những bí mật họ che giấu. Nó không phải là kiến thức của cô, mà là một sự "thấu thị" kỳ lạ, như thể cô đã sống ở đây từ lâu.
Cô nhắm mắt lại, cố gắng sắp xếp những thông tin mới. Những con hẻm ngoằn ngoèo, những ngôi nhà với những câu chuyện riêng, những tiếng thì thầm sau cánh cửa đóng kín. Cô "nhìn thấy" được sự mục nát ẩn sâu dưới vẻ ngoài bình yên của thị trấn, và những sợi dây liên kết phức tạp giữa các nhân vật.
Và rồi, một hình ảnh hiện lên rõ ràng trong tâm trí cô: một căn nhà trọ nhỏ, cũ kỹ, với tấm biển hiệu mờ ảo khắc chữ "The Old Coachman Inn". Đó là nơi mà nhân vật nữ chính trong phim – một phóng viên điều tra – đã ở. Lộ Kha chợt nhận ra, đây có lẽ là nơi cô cần đến.
Với một mục tiêu rõ ràng hơn, Lộ Kha lấy lại sự bình tĩnh. Cô sẽ không chỉ là một khán giả thụ động. Cô sẽ là một phần của câu chuyện này, và có lẽ, cô có thể thay đổi nó. Bước chân của cô giờ đây vững vàng hơn, hướng về phía "The Old Coachman Inn", nơi những bí mật và những hy vọng đang chờ đợi.