Đại tuyết vừa qua, băng vẫn chưa tan, đường đi trở nên gian nan vô cùng.
Úc Khanh dậy từ sáng sớm, giữa màn sương mù dày đặc mới tìm được một tiểu thương chuẩn bị lên đường đến Tùy Châu, nhưng đối phương ra giá những bốn mươi văn. Nàng nghĩ đến việc Lâm Uyên cần thư gấp, liền lập tức đáp ứng không do dự. Dù trong lòng xót tiền, nhưng khi cần dùng đến, nàng chưa từng chùn bước.
Ngồi trên chiếc xe bản xóc nảy suốt ba canh giờ, cuối cùng họ cũng từ xa trông thấy thành lâu Tùy Châu với bảng hiệu sơn son đỏ chói.
Tiểu thương kêu đói, giữa đường muốn dừng lại ăn uống. Úc Khanh cũng đã đói bụng, song vẫn sốt ruột muốn sớm đưa thư đến trạm dịch.
Tiểu thương quay đầu cười nói:
“Úc nương tử, ngựa trạm sớm đã xuất phát từ lúc tờ mờ sáng. Mà thư của ngươi cũng đâu phải quân tình cấp báo, hiện giờ có đến đó thì sớm nhất cũng phải đợi đến mai mới được gửi đi. Chi bằng ra ngoại ô ăn bát canh bánh đã, chứ vào thành thì đắt hơn những hai văn đó!”
Úc Khanh biết nóng ruột lúc này cũng vô ích, bèn theo hắn đến một sạp nhỏ ven đường gọi một bát chè dương canh nóng hổi, thơm nức mũi.
Ngồi chờ, nàng lại chợt nghĩ đến không biết Lâm Uyên trưa nay có ăn uống đàng hoàng hay không. Hắn còn ở lại y quán, dù có người chăm sóc, nhưng Lưu đại phu lại bận rộn, chỉ sợ đến bữa cũng chẳng ai nhắc.
Ngay bàn bên cạnh, mấy thực khách đang nói chuyện rôm rả, đề tài xoay quanh chuyện cháu gái của Tùy Châu thứ sử sắp xuất giá. Của hồi môn được rước từ cổng Đông sang tận cổng Tây, khua chiêng gõ trống vòng quanh thành ba vòng, cảnh tượng thật sự rộn ràng náo nhiệt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play