“Lời ngài nói trước đây còn giữ lời không?” Úc Khanh nhàn nhạt nói, “Đây là cơ hội cuối cùng, ngài đi đi, ta coi như không nhìn thấy ngài.”
Đôi tay đang ôm chặt nàng bỗng nhiên siết lại càng khẩn, đầu ngón tay thậm chí khẽ run. Hắn vùi đầu càng sâu, giữa hơi thở có tiếng xào xạc khô khốc như cỏ khô.
Úc Khanh cũng không biết nói gì, yên lặng bưng chén canh lên, đưa đến miệng uống một ngụm.
Mùi nấm vẫn chưa hầm kỹ, thôi đợi chút nữa vậy.
Nàng buông chén lẳng lặng ngồi, trước mặt là ngọn lửa bùng bùng trong chậu.
Gió thu se lạnh, nhưng mặc cho ai trên người mang một người lớn như vậy, đều sẽ cảm thấy ấm áp quá mức.
Nhìn nước canh trong nồi đã cạn non nửa đốt ngón tay, Úc Khanh khều khều ngón tay hắn, muốn gỡ đôi tay hắn ra, lại bị hắn nắm chặt vào lòng bàn tay. Tay hắn lớn hơn nàng rất nhiều, mang theo vết chai mỏng, gân cốt cứng như sống núi, siết chặt tay nàng, giống như một cái lò sưởi nóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play