Chu Diệp lấy lại bình tĩnh. Này phu nhân thật là Úc nương tử, so với trước đây càng thêm giảo mỹ, nét mặt toả sáng, toàn thân châu ngọc khắp người, khiến nàng như trầm ngư lạc nhạn, tư thái hoàn toàn khác xưa.
Nhớ lại lúc trước ở Bạch Sơn trấn, nàng chất phác thanh thuần, miệng cười duyên dáng, Chu Diệp cố kiềm chế cảm xúc, tha hương gặp lại cố nhân vốn là chuyện vui, lại vừa ý người, giờ đây nặng đã làm cơ thiếp của Ninh Vương, hắn lại đến đây theo chân vị kia để bám víu, mưu sinh…
Chu Diệp cầm tay, đôi mắt đẫm lệ: “Úc nương tử, còn khỏe chứ?”
Úc Khanh thần sắc bi thương, nhắm mắt không đáp.
Chu Diệp càng thấy lòng đau như cắt: “Úc nương tử có điều gì muốn nhờ, cứ nói đi đừng ngại, ta Chu Diệp tuy không có tài cán gì nhiều, nhưng tuyệt không phải người bạc tình mỏng nghĩa!”
Úc Khanh lấy ra một phong thư đặt trong tay hắn: 
“Bạch Sơn trấn Lưu đại phu cùng ta có trọng ân, ta xem hắn như phụ thân ruột, khẩn cầu Chu lang quân thay ta báo bình an.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play