Úc Khanh trằn trọc khó ngủ, đã đợi mấy chục ngày vẫn không có hồi âm.
Trong phủ, đồ ăn tinh tế, đủ để nuôi dưỡng lại thân thể vốn hao tổn của nàng, khiến dung mạo thêm phần diễm lệ.
Năm trước, khi Kiến Ninh Vương trở về kinh, đêm giao thừa, Cố phu nhân mời nàng tới viện cùng dự tiệc. Úc Khanh đêm ấy không ngủ được, bèn đi. Không ngờ Dịch Thính Tuyết cũng có mặt, nàng vẫn như trước, lặng lẽ, lãnh đạm, ánh mắt hờ hững lướt qua Úc Khanh và các phu nhân trong viện.
Cố phu nhân cười nói nàng vốn cao ngạo, chỉ khi sắc tàn mới chịu mềm lòng.
Chỉ có Úc Khanh hiểu rõ, Dịch Thính Tuyết mới là người dây dưa với Kiến Ninh Vương đến cuối cùng. Những cơ thiếp khác không hề hay biết, Kiến Ninh Vương là kẻ không chịu được việc bị ai đó khinh thường.
Dịch Thính Tuyết càng né tránh, hắn càng muốn bẻ gãy, muốn thấy nàng cúi đầu, bằng mọi giá. Gọi là yêu, chẳng qua là lòng ham muốn chinh phục. Hắn dây dưa không ngớt, cuối cùng cũng nhận ra nàng thông tuệ kiên cường, đến khi nàng gieo mình từ thành lâu xuống, hắn mới kinh hoảng nhận ra bản thân đã động tâm.
Năm sau, Kiến Ninh Vương về phủ, chưa kịp cởi áo khoác đã bước vào viện Tùng La.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play