Thị tỳ dâng lên khay bạch ngọc, bên trên bày đầy quả nho, quả vải tươi rói. Lại có thêm chén bạc rượu ngon, kèm theo trản vàng rửa tay, từng thứ một đều là tinh phẩm.
Trước mắt là châu ngọc lấp lánh, hương rượu lan tỏa. So với những ngày tháng cơ cực bên ngoài, nơi này trong phủ khác nào trời với đất.
Kiến Ninh Vương bắt gặp ánh mắt ngơ ngác của nàng, khóe môi cong lên, nửa cười nửa trêu:
“Cùng tên thôn phu nơi sơn dã kia sống chung, nàng từng có được đãi ngộ thế này chưa?”
Úc Khanh nào dám gật đầu.
Kiến Ninh Vương như được giải tỏa tâm tình, cảm thấy trên người tình địch lấy lại được cảm giác ưu việt, lập tức vô cùng sảng khoái. Hắn đưa tay bóc ba trái vải, đặt nhẹ vào chén lưu ly trước mặt nàng.
Úc Khanh da đầu căng chặt, miễn cưỡng nuốt xuống một quả, cổ họng nghẹn lại như nuốt phải chuỗi hạt.
Bỗng ngoài cửa truyền đến tiếng nữ tử nũng nịu, hình như đang tranh cãi với thị tỳ. Úc Khanh không kịp phản ứng, bị sặc, liền ho khan mấy tiếng.
Kiến Ninh Vương ban đầu còn muốn dịu dàng dỗ dành, nhưng nghe ngoài viện ồn ào không dứt, sắc mặt hơi trầm xuống, nhấc chân ra cửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT