Lâm Thính không nhớ rõ mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào, chỉ biết là khi cậu mở mắt ra thì Hạ Đồ Xuyên vẫn còn ở bên cạnh.
Cậu vô lực co ngón tay lại, rồi ngay sau đó, cơ thể không tự chủ được mà run rẩy từng cơn, mãi đến khi cơn rung cuối cùng tan đi, cậu mới khàn giọng cầu xin: “Em không chịu nổi nữa, tha cho em đi…”
Nói xong mới nhớ ra, Hạ Đồ Xuyên không đeo máy trợ thính nên căn bản không nghe được cậu đang nói gì.
Lâm Thính run rẩy níu lấy tay Hạ Đồ Xuyên, mong kéo được sự chú ý.
Quả nhiên, Hạ Đồ Xuyên cúi xuống nhìn cậu, vòng tay ôm eo rồi bế cậu vào lòng rồi đặt ngồi lên đùi mình.
Lâm Thính bỗng rùng mình, nhíu mày, không kìm được mà run lên: “Ưm…”
Hạ Đồ Xuyên cúi xuống hôn một cái lên trán cậu, vén tóc mái lên, giọng khàn khàn hỏi: “Tỉnh rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT