Ăn tối xong, Lâm Thính và Hạ Đồ Xuyên không ngủ lại nhà họ Lâm, mà quay về khu chung cư mà trước kia hai người từng sống cùng nhau.
Nhiều năm trôi qua quay lại, khu chung cư vẫn y như cũ, Bạch Ô Thanh biết hai người sẽ về nên đã cho người đến dọn dẹp từ sớm nên thành ra căn phòng sạch sẽ tinh tươm.
Lâm Thính cũng gần hai năm rồi chưa từng quay về. Cậu dẫn Hạ Đồ Xuyên đi khắp nơi xem một vòng, bố cục phòng vẫn không có gì thay đổi, cứ như mọi thứ đều y như trước kia, chỉ khác là không còn Phao Phao ở đó nữa.
Lâm Thính quay đầu cười với Hạ Đồ Xuyên: “Giống như không có gì thay đổi.”
Nhưng cả hai đều biết, có rất nhiều chuyện đã đổi thay nhưng chỉ là ăn ý không nhắc đến.
Hạ Đồ Xuyên ngồi xuống bên bàn học trong phòng ngủ, ngẩng đầu nói với Lâm Thính: “Cảm giác như trở lại thời trung học.”
“Hồi đó ngày nào anh cũng bắt em học bài, nghiêm khắc lắm.” Lâm Thính vừa cười vừa nói, nhấc chân ngồi khóa trên đùi Hạ Đồ Xuyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play