Hôm đó ăn cơm cùng Tần Thâm, người hắn dẫn theo là Sở Thiên Dương. Vừa mới gặp mặt mà xung quanh đã sặc mùi thuốc súng. Nhưng có Lâm Thính ở đó nên Sở Thiên Dương không nổi nóng, chỉ lấy cớ ra ngoài hút thuốc rồi kéo Hạ Đồ Xuyên đi theo.
Không ai biết hôm đó hai người họ nói gì, chỉ là lúc trở lại thì vành mắt Hạ Đồ Xuyên có chút đỏ. Lâm Thính có hỏi, nhưng hắn không nói. Tuy nhiên Lâm Thính đại khái đoán được là Sở Thiên Dương đã nói về chuyện bệnh tình của cậu.
Chỉ là, kể từ lần đó, thái độ của Sở Thiên Dương đối với Hạ Đồ Xuyên lại như thay đổi hoàn toàn, giống như quay về thời trước kia vậy.
Học kỳ kết thúc vào tháng Mười Hai, nhưng Lâm Thính còn phải ở lại làm việc một vòng để xử lý số liệu. Hạ Đồ Xuyên cũng quay lại nước Đức để giải quyết chuyện công ty.
Chân trước hắn vừa đi, Lâm Thính đã nhớ hắn đến phát điên nhưng vì chênh lệch múi giờ nên chỉ có thể ép bản thân lao vào công việc cho đỡ nhớ.
May mà hắn về nhà trước tết một ngày, Hạ Đồ Xuyên mệt mỏi bụi bặm mà trở lại.
Trước đó đã hứa với Sở Thiên Dương, năm nay hai người sẽ cùng nhau về Quỳnh Giang ăn tết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT