Lúc chạng vạng, Hạ Đồ Xuyên cuối cùng cũng xử lý xong công việc trong tay. Lâm Thính chẳng biết đã ngủ trong lòng hắn từ lúc nào, khóe mắt vẫn còn vương nước, hàng mi cong cong bị nước mắt làm ướt, mềm mại cụp xuống, trông yếu ớt lại đáng thương.
Hạ Đồ Xuyên cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cậu rồi bế người lên đặt về giường nằm nghỉ, còn mình thì đi ra ban công phòng khách châm một điếu thuốc, tính ngồi nghỉ một lát rồi mới nấu cơm.
Lúc gọi điện cho Thẩm Minh Xuyên, chuyện hắn nhiều lời Thẩm Minh Xuyên cũng không giấu giếm chút nào. Hạ Đồ Xuyên nghe xong chẳng nói gì, dứt khoát tắt máy.
Thật ra hắn và Lâm Thính rất giống nhau, đều không muốn để đối phương biết mấy năm qua bản thân đã sống ra sao. Dù hắn chưa hỏi, nhưng thật lòng vẫn muốn biết mấy năm nay cậu đã trải qua những gì.
Tất nhiên, từ hộp thuốc trong ngăn kéo cũng đoán được phần nào nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Hạ Đồ Xuyên hít sâu một hơi, lại ra ban công hút thêm hai điếu, rồi quay về phòng ngủ bên cạnh tắm rửa, tẩy sạch mùi khói trên người, sau đó vào bếp nấu cơm.
Trong lúc đó nhận được tin nhắn của Tần Thâm, hỏi có phải hắn trầm mê trong ôn nhu hương đến mức quên luôn bạn bè.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play