Sau khi cho thuê phòng xong thì Lâm Thính dẫn Hạ Đồ Xuyên ra ngoài mua quần áo. Nghĩ đến tình trạng kinh tế của Hạ Đồ Xuyên, cậu cũng không đưa hắn đến mấy cửa hàng hàng hiệu mà chọn dẫn hắn đến khu chợ bán sỉ lớn nhất ở Quỳnh Giang. Ở đó quần áo vừa rẻ lại chất lượng không tệ, trước đây cậu từng đi với bạn đến một lần rồi.
Nếu có thể thì cậu đã định trả tiền thay Hạ Đồ Xuyên, nhưng chắc chắn cái người kia sẽ không để cậu có cơ hội đó.
Quả nhiên, lúc Lâm Thính còn đang ngó nghiêng con thú bông thì Hạ Đồ Xuyên đã lén lút đi thanh toán xong hết, kể cả con mèo bông trong lòng cậu.
Lâm Thính vội nói: “Cái này không cần mua đâu, tôi chỉ nhìn chơi thôi.”
Hạ Đồ Xuyên từ quầy thanh toán bước lại trước mặt cậu, liếc nhìn con thú bông trong lòng cậu một cái: “Cầm đi, thanh toán rồi.”
Lâm Thính nhìn quanh xung quanh, tiến lại gần nói nhỏ bên tai hắn: “Tôi là học sinh cấp ba mà còn mua thú bông thì người ta sẽ cười cho đấy.”
Hạ Đồ Xuyên kéo cái túi mua hàng ra, giọng nói vô cùng hợp lý: “Không sao, bỏ vào túi đi thì người khác sẽ tưởng là tôi mua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play