Đầu thu sáng sớm mang theo chút se lạnh, lá cây còn xanh um tháng trước giờ đã bắt đầu ngả vàng, vài chiếc còn nhẹ nhàng rơi xuống đất bị gió cuốn đi không biết bay về nơi nào.
Tiếng gà gáy lanh lảnh hòa với chuông báo thức ầm ĩ chui thẳng vào tai, từ trong chăn mềm có một bàn tay trắng trẻo thò ra “bốp” một cái tắt báo thức.
Lâm Thính mặt ngơ ngác ngồi dậy từ trên giường, mái tóc rối bù như tổ quạ, ngáp liên tục không dứt, đôi mắt chưa tỉnh hẳn chớp chớp, nước mắt cũng theo đó tràn ra trông thật tội nghiệp.
Tối qua cậu và Hạ Đồ Xuyên không ngủ cùng nhau nên cũng không biết hắn ngủ có ngon không.
Cậu cúi đầu chui vào trong chăn, định tỉnh táo chút rồi đi gọi Hạ Đồ Xuyên nhưng mới vừa rúc vào, lại lỡ ngủ tiếp mất.
Hạ Đồ Xuyên đẩy cửa bước vào liền thấy cảnh tượng buồn cười ấy, hắn thử gọi một tiếng: “Lâm Thính?”
“Ừm?” Lâm Thính đáp lại bằng giọng đầy buồn ngủ, đầu vẫn không thò ra ngoài tiếp tục giữ nguyên tư thế đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT