Sở Thiên Dương mang theo bữa sáng tới, đưa cho cậu xong liền nói phải đi.
Lâm Thính cúi đầu nhìn hộp bữa sáng nóng hầm hập trong tay, vẻ mặt mờ mịt: “Không phải cậu nói muốn ngủ lại đây sao?”
Sở Thiên Dương dập tắt điếu thuốc, ném vào thùng rác, đứng ở cửa nói với cậu: “Thôi, tôi đến chỗ Vương Xuyên, không quấy rầy hai người.”
Lâm Thính không hiểu sao hắn lại đột nhiên thay đổi chủ ý, nhưng vẫn nói: “Ngủ lại đi, không quấy rầy, lát nữa tôi với Hạ Đồ Xuyên cũng phải ra ngoài.”
Sở Thiên Dương lúc này mới để ý đến mắt cậu hơi sưng, liền cau mày: “Mắt cậu bị sao vậy?”
“À, không sao đâu.” Lâm Thính né tránh ánh nhìn dò xét của hắn, xoay người vào nhà: “Cậu vào trước đi, đừng đứng ngoài cửa nói chuyện.”
Sở Thiên Dương do dự hai giây rồi cũng đi theo vào, còn chưa kịp mở miệng hỏi thì Lâm Thính đã vội nói muốn dẫn hắn đi xem phòng ngủ, nhưng lại bị ngăn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT