Lâm Thính và Hạ Đồ Xuyên ăn cơm tối xong, hai người cùng ngồi ở phòng khách xem TV một lát rồi cũng đến giờ ngủ.
Hạ Đồ Xuyên vẫn luôn im lặng, Lâm Thính lo hắn bị dọa sợ nên nhất quyết phải ngủ chung phòng với hắn.
Ngoài cửa sổ trăng sáng tròn vo, ánh sáng bạc len lỏi qua khe rèm chiếu vào, in một vệt sáng dài trên mặt đất.
Trong bóng tối, Lâm Thính quay mặt sang nhìn hắn, gọi khẽ một tiếng.
“Hử?” Hạ Đồ Xuyên chưa tháo máy trợ thính, trả lời rất nhanh.
Lâm Thính dịch lại gần hắn: “Sao chưa tháo máy trợ thính?”
Hạ Đồ Xuyên bình thản nói: “Cảm thấy cậu muốn nói chuyện với tôi, hơn nữa tôi cũng không ngủ được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT