Vào nhà sau, Hạ Đồ Xuyên vẫn chưa nghỉ ngơi mà lao thẳng vào phòng vệ sinh nôn hết những gì đã cố nhịn từ lâu. Lâm Thính luôn ở bên cạnh, giúp hắn đỡ gáy rồi lau mặt, đưa nước cho hắn uống, trong lòng tức giận đến mức muốn chết, muốn chạy đi đánh cho tên biến thái khốn kiếp kia một trận tơi bời.
Hạ Đồ Xuyên nhìn thấy khuôn mặt cậu ta khóc đến giống như một con mèo hoa nhỏ, vẫn không quên an ủi: “Tôi không sao, đừng lo.”
“Không sao cái rắm!” Lâm Thính chửi một câu, dùng tay áo lau nước mắt và mồ hôi trên mặt mình.
Hạ Đồ Xuyên nôn được một lúc, đến mức dạ dày chẳng còn gì để ói, mới kiệt sức ngồi phịch dưới đất tựa vào bồn cầu, cả người lôi thôi bẩn thỉu.
Lâm Thính đỡ hắn đến bên ghế sofa trong phòng khách, Hạ Đồ Xuyên không muốn ngồi, nói trên người hắn bẩn nên muốn ngồi dưới đất. Lâm Thính dùng sức ép hắn ngồi xuống ghế, lại không nhịn được mà khóc.
Thấy cậu khóc thì Hạ Đồ Xuyên cũng không kiên trì nữa, ngoan ngoãn ngồi trên sofa.
Hắn không muốn để Lâm Thính khóc, chắc tại hắn giờ trông quá thảm hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play