Dưới tường thành phía tây, Ngụy Huyền sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nữ tử đang chui vào thùng xe. Dưới ống tay áo, bàn tay hắn nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên, như muốn bùng nổ.
Kỷ Càn đứng bên cạnh, trơ mắt nhìn Thẩm Y Y giả dạng thành nam tử, trèo lên một chiếc xe ngựa. Bên trong xe, rèm cửa khẽ động, rồi một nam nhân trẻ tuổi chừng hai mươi mấy xuân xanh vén rèm nhìn ra ngoài. Hắn sờ cằm, khóe miệng nhếch lên nụ cười, rồi buông rèm xuống, dường như ra lệnh gì đó cho xa phu. Ngay sau đó, xe ngựa bắt đầu chuyển bánh, men theo chân tường thành, chuẩn bị rời đi.
Trong xe ngựa lại có một nam nhân xa lạ!
Kỷ Càn tức đến run người, vội vàng lên tiếng: “Lang quân, chúng ta có cần phải ngăn lại…”
Nhưng vừa quay đầu, hắn đã thấy khuôn mặt tuấn tú của chủ nhân mình vặn vẹo, cứng đờ. Đôi mắt Ngụy Huyền như hai mũi tên độc bắn ra, mang theo sát khí lạnh lẽo, phảng phất như ác quỷ đòi mạng. Kỷ Càn da đầu tê dại, lời định nói nghẹn lại trong cổ họng, không dám thốt ra.
Mãi đến khi chiếc xe ngựa khuất xa, giọng nói của Đỗ Vân Chi vang lên, đầy vẻ giận dữ, thậm chí còn lao xuống xe ngựa để tự mình tìm người. Tiếng chửi bới chanh chua của nàng ta khiến người nghe đầu óc ong ong.
Ngụy Huyền đột nhiên nhắm mắt. Khi mở ra, thần sắc hắn đã trở lại lạnh lùng, bình tĩnh, không còn vẻ âm trầm đáng sợ như vừa nãy. Hắn cất giọng lạnh nhạt: “Đuổi theo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT