Ba mươi phút trước, Kỷ Càn vội vã bước vào phòng, hạ giọng bẩm báo: “Chủ tử, Triệu Lân đã trở lại!”
Ngụy Huyền lạnh lùng hỏi: “Nàng có khóc lóc làm loạn không?”
Kỷ Càn ngập ngừng, đáp: “Dạ, không, nàng không hề khóc lóc. Nhìn dáng vẻ, dường như nàng đã chấp nhận số phận…”
Giọng Kỷ Càn thoáng sốt ruột. Hắn đã âm thầm điều tra Triệu Lân, mới biết gã này chẳng phải người tốt lành gì. Triệu Lân không chỉ thường xuyên ra vào chốn phong nguyệt, mà còn là kẻ nam nữ đều chơi, mặn nhạt không kiêng, một tên háo sắc chính hiệu. Thẩm Y Y rơi vào tay kẻ như vậy, nếu không bị lột da hành hạ, e rằng cũng chẳng được yên thân!
Ngụy Huyền nghe xong, giận đến bật cười, liên tục thốt ra ba tiếng “Được!” đầy mỉa mai. “Thật là một kẻ có tiền đồ! Ta quả thực không ngờ, Thẩm Y Y, ngươi lại có thể hạ mình với loại người như thế!” Hắn quay sang Kỷ Càn, lạnh lùng quát: “Ngươi còn đứng đó làm gì? Mau cút đi lấy rượu!”
Kỷ Càn ngẩn người, nhưng không dám trái lệnh chủ tử, đành xám mặt chạy đi lấy hai vò rượu.
Ngụy Huyền vốn luôn yêu sạch sẽ, nhưng lúc này lại chẳng màng, cầm vò rượu tu ừng ực, khiến vạt áo ướt đẫm. Kỷ Càn muốn khuyên can nhưng không dám mở lời, chỉ biết đi qua đi lại ngoài cửa, lòng nóng như lửa đốt. Lúc này, ám vệ trở về bẩm báo, nói Thẩm Y Y và Triệu Lân đã chuẩn bị xong tiệc rượu, sắp sửa hành sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play