Vào năm Vĩnh Hi thứ 23, tháng Tư, cuối xuân.
Hân Châu, Định Tương.
Đông qua xuân đến, băng tuyết tan dần, khắp cây đào nở rộ, những cành hoa hồng nhạt tươi tắn, quyến rũ, đung đưa trong làn gió xuân lành lạnh. Từng cánh hoa rơi lả tả, nhẹ nhàng như tuyết, phủ đầy lối đi, khiến người ta ngỡ lạc vào chốn tiên cảnh nhân gian.
“Cô nương, cô nương, xin ngài đi chậm một chút!”
Nô tỳ phía sau vội vàng đuổi theo, mồ hôi nhễ nhại.
Tiểu cô nương Châu Châu vui vẻ nhặt một nắm cánh hoa đào trắng hồng lẫn lộn dưới đất, rồi tung tăng chạy đến trước mặt thầy, giọng trong trẻo reo lên: “Tiên sinh, ngài xem, hoa này thật đẹp mắt! Hôm nay ngài dạy ta vẽ hoa đào được không? Châu Châu muốn học!”
Một thiếu niên mặc thanh y cổ tròn, đầu đội khăn vấn, khom người xuống, nhẹ nhàng phủi đi cánh hoa vương trên bím tóc của tiểu cô nương. Hắn mỉm cười: “Nếu hôm nay Châu Châu viết đủ ba mươi chữ lớn, tiên sinh sẽ dạy ngươi vẽ hoa, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play