Trịnh Uyển Oánh chưa từng thấy biểu huynh Ngụy Huyền lộ ra thần sắc âm trầm đáng sợ như vậy, tựa như Diêm La từ địa ngục bước ra, mang theo khí thế đòi mạng. Mỗi lần hắn thất thố, đều là vì nàng – một nô tỳ ti tiện. Vì nàng, hắn sẵn sàng từ bỏ tất cả, ngay cả hôn sự này, hắn cũng không muốn giữ?
Chính hắn là người chủ động cầu thân với nàng, cũng chính hắn nhục nhã nàng. Bây giờ, nàng thật vất vả giữ được mạng sống, vậy mà hắn lại muốn bỏ rơi nàng! Ngụy Huyền, ngươi thật sự lãnh khốc vô tình, bạc tình bội nghĩa!
Trịnh Uyển Oánh hoàn toàn tuyệt vọng, khép mắt, nhàn nhạt nói: “Để cứu ta, chúng ta đã đổi y phục cho nhau. Nàng nhảy xuống xe ngựa… Nàng nói ngươi từng vứt bỏ nàng như giày rách. Đời này kiếp này, thà chết, nàng cũng không muốn gặp lại ngươi.”
Câu nói ấy như lưỡi dao sắc nhọn, đâm thẳng vào tim Ngụy Huyền. Đôi mắt hắn, xưa nay luôn bình tĩnh, không chút gợn sóng, trong khoảnh khắc hiện lên vẻ kinh hoàng và mờ mịt. Hắn buông tay, lùi lại một bước.
Trịnh Uyển Oánh ngã xuống từ tay hắn, ho sặc sụa, khuôn mặt đỏ bừng, nhưng nụ cười trên môi lại tràn đầy châm chọc. “Con ơi, con và Vân Khanh rốt cuộc đang nói gì vậy?” Trịnh phu nhân lên tiếng, giọng đầy lo lắng.
Bà không biết về sự tồn tại của Thẩm Y Y, bởi Trịnh Uyển Oánh chưa từng nhắc đến. Bà càng không hay biết trong Tề Vương phủ, thế tử Ngụy Huyền có một nô tỳ được sủng ái đến tận xương tủy, sủng đến mức đi ra ngoài cũng phải mang theo hai nô tỳ biết võ công để bảo vệ nàng.
Điều duy nhất Trịnh phu nhân biết là nữ nhi của mình bị kẻ cắp bắt đi, thật vất vả mới giữ được mạng sống. Vậy mà vị hôn phu của nàng lại công khai chất vấn về một nữ nhân khác! Trịnh Thận dùng ánh mắt ngăn cản phu nhân, cởi áo ngoài khoác lên người nữ nhi, ra lệnh cho người đưa nàng rời đi trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT