Liên minh phái chiến hạm với tốc độ nhanh nhất hướng tới vị trí định vị của  tàu Lebert ; trên bản đồ sao, biểu tượng đại diện cho quân Liên minh và  tàu Lebert  đang dần thu hẹp khoảng cách một cách rõ rệt bằng mắt thường, cuối cùng đuổi kịp chấm xanh đơn độc ấy ở rìa quần thể tinh hệ Lesach.

Thiếu tướng Cotton còn rất trẻ, bộ quân phục màu lam đậm của Liên minh khiến anh ta trông càng thêm khí thế. Gã đứng trong phòng tác chiến, ánh mắt tràn đầy tự tin nhìn chằm chằm vào điểm sáng đang từ từ tiếp cận trên bản đồ sao.

Lần này là do chính gã chủ động xin xuất quân truy kích. Toàn bộ vụ việc từ đầu đến giờ, Cotton hiện đã nắm rõ như lòng bàn tay. Căn cứ vào việc tàu Lebert  trang bị vũ khí khác thường và thông qua trang bị tàu chiến có thể xác định, dưới hỏa lực áp đảo của Liên minh, con tàu đó cơ bản không có khả năng kháng cự.

Dù tám giờ trước  tàu Lebert  đột ngột tăng tốc khiến khoảng cách tạm thời giãn ra, nhưng rõ ràng sau khi nó tiến vào vùng thiên thạch ở rìa quần tinh Lesach để cố gắng thoát thân, tốc độ đã giảm hẳn.

Phía trước là khu vực thiên thạch nổi tiếng toàn tinh hệ, ngay cả tàu nhẹ có khả năng cơ động cao cũng không dám dễ dàng xâm nhập, huống chi là một tàu chiến chủ lực khổng lồ như vậy. Dù hạm trưởng có dày dạn kinh nghiệm cỡ nào, sau khi tiến vào cũng sẽ rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.

Quả thật chẳng khác gì việc dễ như ăn cháo.

Cotton thậm chí có thể tưởng tượng ra cảnh mình mang theo chiến thắng với  tàu Lebert  trở về, được ban thưởng công lao, nhận được sự tôn kính của mọi người.

Lúc này, một cấp dưới báo cáo: “ tàu Lebert  đã vào phạm vi  bắt giữ.”

Cotton chỉnh lại cổ áo quân phục Lesach, ra lệnh: “Tiến hành  ghi lại hình ảnh .”

Bên trong phòng tác chiến, một làn ánh sáng lam nhạt gợn lên, mặt bản đồ sao lập tức chuyển thành một màn hình siêu lớn, tái hiện rõ nét toàn bộ hình ảnh bên ngoài.

Vô số thiên thạch lớn nhỏ hình thù bất định trôi nổi giữa vũ trụ đen kịt. Càng về phía trước, số lượng thiên thạch càng nhiều, phân bố càng dày đặc, bố cục cũng ngày càng phức tạp rối rắm.

Xuyên qua từng lớp thiên thạch lơ lửng, có thể nhìn thấy tàu Lerbert đang nằm giữa khu vực đó, thân tàu hơi nghiêng. Phần sau tàu va vào thiên thạch, lớp lá chắn năng lượng đã bị tác động mạnh. Thiết bị cảm ứng năng lượng đo được sóng năng lượng phát ra cao bất thường. Rõ ràng tàu đã bị kẹt giữa hai khối thiên thạch lớn, không thể tiến lên, cũng không thể thoái lui, bị giam chặt trong “mê trận” do thiên thạch tạo thành.

Khóe môi Cotton hơi cong, để lộ một nụ cười đắc ý khó che giấu.

Chỉ tiếc là khe hở giữa những thiên thạch quá hẹp, đến cả tàu chủ lực của Liên minh có kích thước gần bằng tàu Lerbert cũng khó mà tiếp cận được mà không bị tổn hại.

Sau vài giây suy tính, Cotton quyết định thận trọng. Gã điều động mười lăm chiến hạm hạng nhẹ có độ cơ động cao, cố gắng phá hủy lá chắn năng lượng của tàu Lerbert bằng hỏa lực tập trung. Khi đạn lượng tử va chạm với lá chắn cỡ lớn, những tia sáng rực rỡ bừng lên như pháo hoa nổ tung. Nhìn từ sau lớp kính trong suốt của phòng tác chiến, trông như một màn trình diễn long trọng mà không hề phát ra âm thanh.

Dưới sự chỉ đạo của gã, các chiến hạm hạng nhẹ tập trung tấn công vào phần đuôi tàu Lerbert — nơi đã bị hư tổn do va chạm với thiên thạch.

Chẳng bao lâu, lớp lá chắn năng lượng bị rách toạc từ điểm yếu ấy, ánh sáng chớp lóe vài lần rồi nhanh chóng tắt lịm.

Tàu Lerbert lập tức phản kích, nhưng pháo cỡ lớn chưa được tiếp đạn. Pháo hạng nhẹ thì do thân tàu bị cố định nên không thể linh hoạt xoay chuyển, chỉ có thể bắn vỡ vài mảnh thiên thạch, hoàn toàn không gây tổn thất đáng kể cho quân Liên minh.

Tin chiến thắng nhanh chóng được truyền về.

Đội tiên phong xác nhận cửa tàu tàu Lerbert đã bị phá mở bằng vũ lực, trạng thái chiến đấu bị vô hiệu hóa, có thể tiếp cận an toàn.

Khóe miệng Cotton cong lên rõ rệt. Gã thoải mái chỉnh lại cổ áo, hăng hái ra lệnh:

“Chuẩn bị lên tàu.”

Một chiến hạm tinh nhuệ của Liên minh sơn lam lao đi từ tàu mẹ, mang theo Cotton và phó quan thân cận, xuyên qua mê cung thiên thạch chồng chất tiến về phía tàu Lerbert — lúc này đã hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của họ.

Tàu ghép nối vào khoang, quân tiền trạm của Liên minh sớm đã chờ sẵn.

Dưới sự dẫn dắt của Cotton, quân Liên minh nhanh chóng áp sát phòng chỉ huy. Trên đường không gặp bất kỳ sự kháng cự nào, hành trình gần như suôn sẻ tuyệt đối. Kỹ thuật viên phá khóa cửa điện tử bằng cưỡng chế — cánh cửa thép từ từ mở ra…

Sắc mặt Cotton lập tức thay đổi.

Hơn mười thuyền viên bị lột trần, bị trói chặt vào ghế, trên người chỉ còn vài mảnh vải che thân. Trên ngực người bị trói ở vị trí dễ thấy nhất, ai đó dùng sơn đỏ vẽ nguệch ngoạc một khuôn mặt tươi cười. Khi người ấy giãy giụa, hình vẽ ấy dường như đang ngửa mặt lên cười nhạo hắn.

Còn chưa kịp phản ứng, qua lớp màn ánh sáng trong suốt từ phòng chỉ huy, có thể thấy vài chiếc tàu chiến hạng nhẹ đang gỡ bỏ ngụy trang hình ảnh giả lập, lao ra từ sau những thiên thạch khổng lồ trôi nổi.

Sắc mặt Cotton hoảng loạn, vội vã mở thiết bị liên lạc:

— Kẻ địch đang mặc quân phục Liên minh xâm nhập tàu! Nhắc lại! Kẻ địch mặc quân phục Liên minh đang cố lên tàu!

Bên trong máy truyền tin không có phản hồi, chỉ còn lại những âm thanh lách tách nhiễu sóng—tín hiệu rõ ràng đã bị gây nhiễu.

Cotton mặt tái nhợt, tim hoảng loạn, không còn thời gian suy nghĩ. Trong chiến trường, thời cơ trôi qua là không thể quay lại. Gã vội vàng rút lui khỏi phòng chỉ huy tàu Lerbert, dẫn theo phó quan và binh sĩ lên một tàu chiến tác chiến, dùng tốc độ nhanh nhất rút về tàu mẹ.

Vẫn còn cơ hội! Tàu mẹ sẽ không mở cửa nếu không có lệnh từ Hạm trưởng. Dù kẻ xâm nhập mặc quân phục Liên minh cũng không thể vào. Hơn nữa, bên ngoài tàu mẹ có lớp lá chắn năng lượng rất khó phá, và tàu Lerbert rõ ràng không có đủ hỏa lực để xuyên qua…

Ngay lúc đó, từ phía sau chiếc tàu chiến hạng nhẹ mà Cotton đang ngồi truyền đến một dao động năng lượng bất thường.

Gã quay lại nhìn.

Chỗ đuôi tàu Lerbert vốn bị va vào thiên thạch—giờ lại như sóng nước tản đi, bề mặt thép lộ ra không chút tổn hại: đó là hình ảnh giả lập!

Lá chắn năng lượng ngoài tàu lại lần nữa sáng lên, bao phủ lấy tàu chiến một cách hoàn hảo. Ngay sau đó, tàu Lerbert bắt đầu di chuyển.

Những mảnh thiên thạch vừa bị phá tan trước đó giờ bị đẩy trôi xa hơn bởi dao động năng lượng trong chân không. Và lúc này đây, Cotton cuối cùng cũng hiểu: những phát pháo vừa rồi của tàu Lerbert không phải nhằm phản kháng—mà là đang mở ra một tuyến đường bay rõ ràng!

Một đường bay thẳng tắp…

Dẫn đến tàu mẹ của Liên minh.

Cotton trợn mắt gần như muốn rách cả mí, cuối cùng cũng hiểu rõ ý đồ đối phương.

Lá chắn năng lượng của tàu mẹ rất khó phá, và không có hỏa lực tương xứng thì hoàn toàn không thể xuyên thủng.

Trừ khi…

Họ có trong tay một vũ khí công phá đủ mạnh.

Trong tay đối phương, tàu Lerbert không phải là tàu chiến, cũng không phải mồi nhử—mà là một vũ khí.

Chiến thuật “tổn thất một nghìn để đả thương tám trăm” kiểu tự sát này—trong cả sự nghiệp quân sự của Cotton—chưa từng gặp phải: tàn nhẫn, liều lĩnh, cực đoan, điên cuồng.

…Đó thực sự là lũ điên!

Và cái tổn hại ở phần sau con tàu vốn chỉ là thủ đoạn đánh lừa. Họ đã tạo ra một điểm yếu giả, khiến đối phương nghĩ mình nắm được lợi thế, mà không biết bản thân đã rơi vào một cái bẫy được sắp đặt kỹ lưỡng.

Đối phương ngay từ đầu chưa từng có ý định bỏ trốn.

Từng bước, từng chi tiết—âm thầm dẫn họ tới diệt vong.

Bên trong thân tàu thép rắn, một thiếu niên lạnh lùng nhìn tàu mẹ của Liên minh mỗi lúc một gần hơn, khóe môi khẽ cong lên không một lời. Trong đáy mắt ánh lên sự điên cuồng và tàn khốc. Hắn tháo mặt nạ cười ngạo nghễ, vẽ y hệt khuôn mặt giả trên ngực các tù binh, rồi mấp máy môi:

— Bùm.

Một giây sau, tàu Lerbert đẩy tốc lực, như sét đánh va thẳng vào tàu mẹ. Mũi tàu sắc nhọn tích tụ năng lượng lam lạnh lẽo, chớp lóe dữ dội, xé toạc lớp lá chắn bên sườn tàu mẹ, rồi đâm thẳng vào thân tàu. Một tràng pháo hoa rực sáng lặng lẽ nổ tung cách đó không xa.

Cotton tê cả da đầu, trong cổ họng hắn dường như có thể nếm được mùi vị của máu.

Thế nhưng gã không có cách nào khác, chỉ có thể trợn to mắt nhìn.

Ánh sáng đỏ rực chói mắt phủ lên màn hình trước mặt gã, khắc sâu vào võng mạc Cotton, khiến gã gần như không thể nhìn thấy bất kỳ màu sắc nào khác.

—— Chủ hạm đã bị hủy.

Mồ hôi lạnh chảy đầy trán Cotton, khuôn mặt gã trắng bệch.

Gã cố gắng ép bản thân bình tĩnh lại.

Dù tàu Lerbert đã mất đi chủ hạm cùng một số tàu hạng nhẹ, nhưng phần lớn tàu chiến hạng nhẹ vẫn nằm dưới quyền hắn. Đối phương cũng đã chịu tổn thất trí mạng, xét trên tổng thể, họ vẫn chiếm một chút ưu thế yếu ớt.

Vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế!

Cotton siết chặt bàn tay lạnh lẽo của mình, cắn chặt răng ra lệnh cho toàn bộ tàu chiến chuyển sang chế độ chiến đấu, chuẩn bị cho một đợt tấn công toàn diện—một trận tử chiến.

Bỗng nhiên, màn hình trước mặt sáng lên màu đỏ, còi báo động chói tai vang vọng, thông báo một tin tức khó hiểu:

" tàu chiến đấu A0 số 13  mất liên lạc."

Sao có thể?

Đối phương vốn đã không còn khả năng phản công! Chuyện gì đang xảy ra?

" tàu chiến đấu A0 số 15 mất liên lạc."

Từng thông báo như lời nhắc nhở tử thần vang lên liên tục, kéo dài như một cơn ác mộng không thể thoát khỏi:

" tàu chiến đấu A0 số 21  mất liên lạc."

... " tàu chiến đấu A00 số 8  mất liên lạc."

Trên bản đồ sao, một sự thay đổi bất thường đột ngột xuất hiện—một đợt sóng năng lượng khổng lồ đang dần lan rộng. Cotton dường như cảm nhận được thứ gì đó, gã hướng ánh mắt qua cửa sổ tàu, nhìn về phía vùng thiên thạch xa xôi.

Trong bóng tối sâu thẳm, một làn sóng nhẹ dần lan ra.

Một chiến hạm khổng lồ chậm rãi hiện hình.

Toàn thân nó chìm trong sắc đen, lớp vỏ kim loại phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo. Nó như một con thú săn mồi với sức mạnh tuyệt đối, lộ ra những nanh vuốt sắc bén và hung tợn, áp sát đầy uy hiếp. Một cảm giác nặng nề đến nghẹt thở bao trùm, khiến Cotton dường như không thể hô hấp.

Gương mặt gã tái mét, đồng tử hoảng hốt co rút nhanh, giọng nói sắc bén bật ra đầy hoảng loạn:

"Lui lại! Thông báo ngay! Bất kể tổn thất! Rút lui ngay lập tức!"

Cư nhiên...

Vậy mà lại là y——

Kẻ được sinh ra từ những vì sao nhuốm máu trong cuộc chiến tranh thiên hà, khiến kẻ địch nghe danh đã kinh hãi, con quỷ khủng bố của chiến trường.

Nguyên soái vĩ đại nhất từng có của liên minh.

Người được tôn vinh là Chiến Thần trong truyền thuyết.

Lule Seaville.

Ba năm trước, y phản bội liên minh, hoàn toàn biến mất không dấu vết. Gần đây, y bất ngờ xuất hiện, dẫn dắt hạm đội của mình với hành tung khó lường, sức mạnh áp đảo, thậm chí mơ hồ có vẻ đang chế ngự cả liên minh.

Cotton cảm thấy tim mình thắt lại, gan mật như muốn nổ tung, chỉ mong có thể ngay lập tức quay về vùng trung tâm của liên minh để tìm sự bảo vệ—chạy thật xa khỏi kẻ địch mà hắn chỉ nghe danh nhưng chưa từng đối mặt.

Bây giờ, trong đầu gã chỉ có một suy nghĩ duy nhất: rút lui!

Qua Tu nhẹ nhàng bước qua những mảnh thép vỡ vụn trên sàn tàu.

Trên mặt hắn vẫn là vẻ lười biếng, phớt lờ, như thể chẳng có chuyện gì khiến hắn bận tâm, càng không giống một kẻ vừa phản công thành công trong tuyệt cảnh, dẫn dắt trận chiến đầy nguy hiểm.

Bên trong chủ hạm, mọi thứ đều hỗn loạn.

Còi báo động vẫn réo vang trong không gian kim loại khổng lồ.

Tiểu Nhất cùng những thuyền viên còn lại đã bắt đầu phân tán, cố gắng cướp lấy tài nguyên và thiết bị với tốc độ nhanh nhất, sau đó chuyển chúng về tàu Lerbert.

Qua Tu nhìn bọn họ bận rộn như một bầy kiến, hài lòng gật đầu.

Tốt, lần này cuối cùng cũng ra dáng những tên cướp tinh tế rồi.

Hắn nghịch ngợm đá một mảnh kim loại trên sàn, rồi thò tay vào túi quân phục liên minh, móc ra một viên kẹo, xé vỏ rồi đưa vào miệng.

Vị ngọt công nghiệp rẻ tiền tràn ngập cổ họng ngay lập tức.

Qua Tu không phàn nàn, chỉ lười biếng liếm viên kẹo cứng trong miệng, nheo mắt lại.

Thực ra, hắn phải thừa nhận rằng... Những kẻ tạo dựng thế giới này thực sự rất có trình độ.

Bọn họ đã để hắn sống trong điều kiện khắc nghiệt của tinh cầu rác thải, rồi giả vờ dùng tàu chiến đưa hắn đi để thoát khỏi địa ngục đó. Nhưng thực chất, đó chỉ là cách đẩy hắn vào vực sâu tuyệt vọng hơn.

Dù trong quá trình này hắn có may mắn trốn thoát, thì liên minh cũng đang tiến đến một cuộc chiến lớn, mà khi chiến hỏa bùng lên, chẳng ai có thể đứng ngoài cuộc.

Những kẻ bị cuốn vào vòng xoáy này sẽ nghĩ rằng mình có quyền lựa chọn, nhưng thực tế, họ chẳng khác nào muỗi bị mắc kẹt trong mạng nhện—giãy giụa vô ích, không có đường thoát.

Qua Tu kính nể suy nghĩ của họ.

Đáng tiếc, họ đã dùng sai người.

Hắn thản nhiên nghĩ.

Vậy... tiếp theo là gì?

Qua Tu nhàn nhã đi đến cửa sổ khổng lồ của tàu, ngước nhìn chiến hạm đen kịt đang lơ lửng ở xa, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười khó đoán.

Như một đứa trẻ vừa tìm thấy món đồ chơi yêu thích.

Bíp bíp bíp——

Màn hình trên tàu Cotton nhấp nháy, sáng lên.

Một tín hiệu truyền đến từ chủ hạm.

Cotton mở hình ảnh, và ngay lập tức nhận ra khuôn mặt gầy gò của thiếu niên từng xuất hiện trên màn hình trung tâm của bộ chỉ huy liên minh.

Thiếu niên ấy đang cười híp mắt, trông vô hại và ngây thơ.

Nhưng phía sau gã, Cotton có thể nhìn thấy những mảnh kim loại lạnh lẽo và hư hỏng đang âm ỉ cháy—cảnh tượng quá tàn khốc để có thể xem thường gương mặt trẻ con kia.

Thiếu niên ấy khẽ thở dài, lắc đầu đầy tiếc nuối:

“Đã nói rồi, lần sau gặp lại nhớ mang đủ tinh tệ, sao trong thuyền các người vẫn nghèo nát như học sinh thế này?”

Thiếu niên giơ ngón trỏ lên, khớp tay gồ ghề áp nhẹ vào môi dưới nhợt nhạt của mình, nhíu mày tỏ vẻ khổ não:

“Vậy thì, ai sẽ đến chơi với  tàu củatôi đây?”

Lúc này, Cotton cuối cùng cũng thấy rõ nét mặt thật ẩn dưới nụ cười kia.

Đôi mắt đen nhánh lóe lên sự hưng phấn, ánh lên vẻ tà ác cực đoan như lửa địa ngục đang thiêu đốt dữ dội—như một lưỡi dao gió tẩm độc, mang theo nét ngây thơ và thích thú kiểu trẻ con:

“Hay là… dùng trung tâm chỉ huy của các người thay thế đi?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play