Tống Loan thực ra đã nhớ được đôi chút chuyện cũ, những ký ức ấy hiện lên trong giấc mộng, rời rạc, vụn vặt, kéo dài mãi không dứt. Nhưng mỗi lần tỉnh giấc, nàng lại chẳng thể nhớ rõ, càng cố nghĩ thì đầu óc càng đau nhức. Dần dà, Tống Loan không muốn suy nghĩ thêm nữa.
Có lẽ vì hiếm khi gặp người ngoài, Tống Loan hiện tại có phần ỷ lại vào Triệu Nam Ngọc. Cuối thu, thời tiết trở lạnh, ban đêm nàng luôn muốn ôm lấy hắn, cuộn tròn trong lòng hắn, chỉ khi cảm nhận được hơi ấm từ hắn, nàng mới có thể chìm vào giấc ngủ. Thực ra, nếu Triệu Nam Ngọc không ép nàng phải nói rằng thích hắn, Tống Loan cảm thấy cuộc sống cứ như vậy trôi qua cũng không tệ.
Tuy nhiên, mấy ngày gần đây, Tống Loan nhận ra hắn trầm mặc hơn, ít lời đi nhiều. Vốn dĩ hắn đã chẳng nói nhiều, nay hai người ở chung trong một gian phòng, thường xuyên rơi vào cảnh không biết nói gì với nhau.
Tống Loan không còn phân biệt rõ đây có phải là thế giới trong một cuốn sách hay không. Nhưng suy cho cùng, điều đó chẳng còn quan trọng, bởi nàng đã không thể trở về thời hiện đại.
Trong sách, sau khi Triệu Nam Ngọc trở thành quyền thần khuynh đảo triều đình, hắn chỉ mải mê tranh quyền đoạt thế, không mấy để tâm đến nữ sắc. Mỗi ngày, hắn thường khuya lắm mới từ trong cung trở về phủ, cả ngày hiếm khi nói được vài câu với nữ chính ban đầu.
Tống Loan cảm thấy đã rất lâu rồi nàng không gặp nam nhân nào ngoài Triệu Nam Ngọc. Trước đây, thỉnh thoảng còn có mưu sĩ hay môn sinh của hắn đến phủ bàn chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play