Triệu Nam Ngọc nắm chặt cây trâm cài mà Tống Loan đưa tới. Đầu nhọn sắc bén của ngân trâm có thể dễ dàng đâm thủng cổ họng. Hắn khàn giọng hỏi: “Nàng biết từ khi nào?”
Tống Loan chậm rãi gằn từng tiếng: “Cũng không lâu, ta chỉ đoán thôi.” Nàng nở nụ cười nhạt, thần sắc thoải mái. “Ta khó lòng chấp nhận được, chàng giúp ta đi.”
Triệu Nam Ngọc ôm nàng, để nàng tựa vào lòng mình, nghiến răng nói: “Ta không nỡ.”
Câu trả lời này nằm trong dự liệu của Tống Loan. Nàng sớm đã đoán hắn sẽ không ra tay. Nàng khẽ “ừm” một tiếng, không nói thêm gì.
Nàng có tính toán riêng, nhưng Triệu Nam Ngọc dường như đã nhìn thấu tâm tư của nàng. Tất cả những vật sắc nhọn quanh Tống Loan đều bị hắn thu sạch, không để nàng có cơ hội tự vẫn.
Kỳ thực, Tống Loan là người nhát gan, lại sợ đau. Nàng vốn chẳng đủ dũng khí để tự sát. Nhưng nỗi đau xé lòng khiến nàng trằn trọc không yên, chẳng có lấy một khoảnh khắc nào thoải mái. Khát khao được giải thoát đã tiếp thêm cho nàng chút dũng khí để tìm đến cái chết.
Nàng lục lọi khắp các ngóc ngách, nhưng chẳng tìm được thứ gì có thể dùng để tự vẫn. Tống Loan tóc tai bù xù, ngồi bệt dưới đất, thần sắc suy sụp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play