Tống Loan lặng lẽ chờ đợi vị thần y trong truyền thuyết. Nàng không phải người bi quan, nhưng lần trở lại này, trong lòng nàng chẳng ôm nhiều hy vọng. Như vậy cũng tốt, nếu kết quả cuối cùng không như ý, nàng cũng có thể thản nhiên chấp nhận.
Mấy tháng qua, tình cảm giữa nàng và hắn trở nên khó nói, mơ hồ chẳng rõ. Có lẽ vì chẳng có việc gì để làm, nên hễ thời tiết tốt, nàng lại lững lờ bước đến thư phòng của hắn. Chỉ cần ngồi nhìn hắn viết chữ, nàng cũng không thấy chán.
Hôm nay, Tống Loan đến tìm hắn. Bên ngoài thư phòng lại không có ai trông coi. Đứng từ xa, nàng chưa kịp tiến lại gần thì đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết vang lên từ bên trong, tuyệt vọng đến cực điểm, khàn khàn và vụn vỡ như xé ra từ cổ họng.
Nàng chậm rãi bước tới, nhẹ nhàng tiến gần cửa. Qua khe hở nhỏ, nàng thoáng nhìn vào trong. Trên sàn nhà, một nam nhân nằm đó, cả người đầy máu, nửa sống nửa chết. Hắn đứng đó, tay nắm một đầu roi, vạt áo màu trăng non dính đầy máu tươi. Không chỉ vậy, đôi tay hắn cũng bị máu nhuộm đỏ.
Sát khí ngập tràn, khí thế lạnh lùng bức người.
Hắn quay lưng về phía nàng, nhấc chân không chút lưu tình giẫm lên vết thương của nam nhân kia. Giọng nói lạnh băng, cao cao tại thượng: “Nếu ngươi chịu giao vật đó ra, cũng chẳng phải chịu nhiều đau khổ thế này.”
Nam nhân kia khuôn mặt vặn vẹo, cắn chặt răng: “Ta thật sự không biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT