Tống Loan thần trí mơ màng tỉnh lại trên sập, đã qua ba bốn ngày hôn mê. Mỗi ngày, có người nhẹ nhàng đút nước cho nàng, và trong những giấc mộng mị, nàng vẫn mơ hồ nhớ một giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên bên tai.
Khi nàng mở mắt, đã là đầu tháng Hai. Ngoài cửa sổ, tuyết rơi dày như lông ngỗng, cửa sổ và cửa phòng đều đóng kín mít. Tống Loan ngồi dậy, gương mặt tái nhợt như tờ giấy, những ngón tay mảnh khảnh siết chặt tấm chăn dưới thân, hàng mi khẽ run, nàng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn quanh căn phòng. Trong phòng không một bóng người.
Ngoài cảm giác cơ thể mềm nhũn, không còn sức lực, nàng không thấy khó chịu ở đâu khác. Nàng khẽ động chân, chợt nghe tiếng leng keng thanh thúy. Tống Loan vén chăn lên, nhìn thấy trên cổ chân mình xuất hiện một chiếc vòng bạc, gương mặt thoáng ngây ra. Rồi đột nhiên, nàng bật cười thành tiếng.
Quả nhiên, mọi suy đoán và lo lắng của nàng đều đang lần lượt ứng nghiệm.
Nam nhân ấy, quả đúng là một kẻ biến thái.
“Cạch” một tiếng, cửa phòng được đẩy mở. Một nam nhân mặc trường bào màu thâm bước vào, luồng gió lạnh từ khe cửa lùa vào, làm tan đi chút hơi ấm trong phòng.
Ánh mắt mờ mịt của Tống Loan lập tức trở nên tỉnh táo. Nàng giật nhẹ chiếc vòng trên cổ chân, sắc mặt khó coi, giọng nói có phần gay gắt: “Tháo nó ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play