Triệu Nam Ngọc tiến lên hai bước, vươn tay nói: “Thức ca nhi vẫn còn hơi nặng, để ta bế cho.”
Hắn đón lấy nhi tử vào lòng. Thức ca nhi tự nhiên vòng tay ôm cổ hắn, khẽ gọi một tiếng: “Phụ thân.”
Triệu Nam Ngọc xoa đầu con, dịu dàng hỏi: “Khó chịu không?”
“Không ạ.” Thức ca nhi đáp, giọng đầy áy náy. Nếu không phải vì mình bị bệnh, phụ thân và mẫu thân đã không phải lo lắng, vất vả chăm sóc như vậy.
Nhi tử cúi đầu, vành mắt đỏ hoe, mang theo tiếng nức nở: “Đều tại con không tốt.”
Triệu Nam Ngọc lặng lẽ ôm con, để mặc những giọt nước mắt của Thức ca nhi rơi xuống vai mình. Đợi khi con khóc đủ, hắn mới lên tiếng: “Nam tử hán không nên dễ dàng rơi lệ.”
Nghe vậy, Thức ca nhi vừa nấc vừa dùng tay áo lau sạch nước mắt trên má, giọng mũi nghèn nghẹt: “Sau này con sẽ không khóc nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT