Tống Loan cảm thấy chân mình run lên, trong lòng thầm kêu không ổn. Triệu Nam Ngọc trở về sớm hơn nàng dự đoán. Thấy nàng chần chừ không động đậy, Triệu Nam Ngọc khẽ nhướng mày, giọng nói nhẹ nhàng như mang theo ý cười:
"Nàng nhảy xuống đi, ta sẽ đỡ nàng, đừng sợ."
Đuôi lông mày thanh tú của hắn phảng phất ánh lên nét cười. Triệu Nam Ngọc trông chẳng có vẻ gì là tức giận, lời nói cũng không hề mang ý trách cứ. Thế nhưng, Tống Loan nghe hắn nói vậy, trái tim lại run lên từng hồi, chân nàng mềm nhũn, không đứng vững nổi. Chỉ một thoáng mất tập trung, nàng đã ngã nhào từ trên tường cao xuống.
Triệu Nam Ngọc không lừa nàng, hắn vững vàng đỡ lấy nàng, ôm nàng trong lòng mà dường như không có ý định thả xuống. Hắn vừa bước vào phòng vừa nói:
"May mà hôm nay có ta ở đây. Nếu ta không có mặt, chẳng phải nàng đã ngã xuống đất rồi sao?"
Hắn cúi đầu mỉm cười, tiếng cười trầm thấp dễ nghe vang lên. Tống Loan cụp mắt, không dám nhìn hắn, cũng chẳng dám đáp lời. Lần này nàng thực sự chột dạ, bởi nàng là người lừa hắn trước, nên chẳng thể đường hoàng đối diện với hắn.
Hoàng hôn buông xuống, bầu trời xa xa bị ánh chiều tà nhuộm đỏ rực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT